Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-09-09 16:18:26
Lượt xem: 95

Mẹ nó cái này thì ghê gớm thật rồi chứ còn gì nữa!

 

Cô chạy như điên vào công ty, vào sảnh rồi thì còn hai phút nữa, thang máy ở cách đó không xa đang có người ấn mở, sau khi chờ người ở ngoài tiến vào xong thì cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

 

"Chờ chút đã!"

 

Thịnh Văn Ngôn gào to một tiếng, người bên trong hiển nhiên có nghe thấy, vì thế cửa thang máy sắp đóng lại chậm rãi mở ra.

 

Trong lòng cô vui vẻ, dẫm một chân bước vào.

 

Nhưng theo động tác mạnh của cô, mấy ly cả phê cũng lắc lư một chút, muốn phi ra bên ngoài...

 

Thịnh Văn Ngôn hơi hơi trố mắt, đừng đừng đừng! Đây là cà phê của chú nhỏ đó!

 

"Shhh..."

 

Cô hít hà một hơi, nhưng điều kinh ngạc chính là, giấy bìa cứng đựng cà phê đã được một bàn tay đỡ lại.

 

Thịnh Văn Ngôn nuốt nước bọt, ngước mắt lộ ra một gương mặt tươi cười với người đàn ông tốt bụng này: "Cảm ơn anh."

 

Người nọ rũ mắt nhìn cô một cái, cũng không nói gì, buông tay ra, yên tĩnh mà đứng.

 

Nhưng sau khi Thịnh Văn Ngôn liếc mắt một cái xong lại yên tĩnh lạ thường. Nhưng mà cũng không hẳn... Người thì có thể yên tĩnh đấy, nhưng hồi chuông báo thức trước mỹ nam trong đầu cô thì lại không có cách nào yên tĩnh nổi.

 

Trai đẹp...

 

Là trai đẹp tuyệt phẩm đó??

 

Đây là sao chứ, cô đã ở công ty bốn ngày rồi mà sao lại chưa phát hiện ra người này được nhỉ.

 

Làm một nhan khống cấp cao, bên cạnh mình lại xuất hiện một người như vậy, đương nhiên là mắt Thịnh Văn Ngôn không thể dời nổi rồi

 

Sau khi nhìn thoáng qua xong, cô làm bộ làm tịch nhìn mặt đất. Qua vài giây, lại liếc mắt nhìn anh ta...... Lại dời mắt đi, sau đó lại nhìn lén một cái......

 

Cứ lặp đi lặp lại như vậy.

 

Dáng cao, chân dài, trưởng thành, lạnh lùng, từ ngoại hình đến khí chất đều rất tuyệt.

 

Da trắng, hàng mi dài, gương mặt góc cạnh, sắc nét...... Nhìn đường cong của góc nghiêng này thì đúng là tuyệt phẩm.

 

Đương nhiên, nhìn thẳng mặt trông cũng rất đẹp trai. Mới vừa rồi khi anh rũ mắt nhìn cô, cô cũng đã nhìn rõ đôi mắt ấy, cảm xúc nhàn nhạt nhưng lại có một sự uy nghiêm không tên.

 

Hiển nhiên, người này khác hẳn so với Thẩm Thụ Diệc. Thẩm Thụ Diệc giống như một ly nước trong, sạch sẽ thuần khiết, là nam thần vườn trường điển hình. Người này thì giống như một chén rượu, trầm ổn thuần thục, là một tinh anh điển hình, vẫn là loại người kiểu cao sang.

 

Nói thật, Thịnh Văn Ngôn vẫn thích kiểu đáng yêu như Thẩm Thụ Diệc hơn. Nhưng lại không thể không nói, làm một nhan khống, diện mạo của người trước mắt người này làm kinh sợ đến cô.

 

Đinh ——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-9.html.]

 

Thang máy tới nơi, thời gian nhìn lén đã kết thúc.

 

Trai đẹp đi từ thang máy ra ngoài, cũng trùng hợp là, tầng anh ấy đi cùng tầng với cô.

 

Vì thế Thịnh Văn Ngôn cũng dẫm dôi giày cao gót nhỏ đi ra ngoài theo, sau khi đi tới, cô lại phát hiện người này đi cùng hướng với cô.

 

Ở hướng này có khu làm việc của tổng giám đốc, bộ phận tài chính và cả phòng họp chính.

 

Khu làm việc của tổng giám đốc thì cô đã quen rồi, cho nên người này hẳn là người của bộ phận tài chính, hoặc là một người cấp cao nào đó hôm nay tới phòng họp để tham dự họp.

 

"Anh ở bên bộ phận tài chính sao?" Thịnh Văn Ngôn nghẹn không chịu được nữa, sau đó liền đi đến bên cạnh anh hỏi một câu.

 

Bước chân của người đàn ông hơi ngừng lại, nghiêng mắt nhìn cô một cái.

 

Thịnh Văn Ngôn mỉm cười tự giới thiệu: "Xin chào, tôi là trợ lý thực tập mới tới của Thẩm tổng, tôi tên là Thịnh Văn Ngôn, còn anh thì sao?"

 

"Mấy ngày nay làm những gì?" Người đàn ông hỏi, giọng nói hơi trầm, thanh nhuận, cực kỳ dễ nghe.

 

Thịnh Văn Ngôn: "Hả?"

 

Người đàn ông ngừng lại, nhìn cô: "Thực tập, làm những gì?"

 

Người này đột nhiên hỏi như vậy làm Thịnh Văn Ngôn có chút không thể hiểu được, nhưng không biết vì sao, người trước mắt khiến cho người ta có cảm giác áp bách, đối với sự dò hỏi của anh, theo bản năng cô liên giơ hai tay bưng cà phê lên: "Bưng trà đổ nước mua cà phê."

 

"Cứ như vậy sao."

 

"Như vậy còn chưa đủ sao, thực tập khiến người ta rất mệt mỏi mà." Thịnh Văn Ngôn phục hồi tinh thần lại, nói, "Thôi, giờ tôi phải vào phòng họp đưa cà phê đã. Tôi thấy anh không phải người của bộ phận tài chính thì chính là tới để mở họp rồi. Anh đẹp trai à, anh thích uống cà phê gì, tôi đưa cho anh loại anh thích."

 

Thịnh Văn Ngôn rất thiên vị đối với những người đẹp, điều này rõ ràng không chịu được.

 

Nếu như mọi lần thì khi cô chủ động như vậy căn bản là sẽ không có ai từ chối nói chuyện với cô, nhưng người đàn ông này lại không trả lời, chỉ nhìn cô một cái rồi lập tức đi về phía trước.

 

Thịnh Văn Ngôn: "Cuộc họp còn chưa có bắt đầu đâu, anh không cần sốt ruột, anh muốn uống gì?"

 

Người đàn ông: "Gì cũng được."

 

"Mà anh còn chưa nói tên anh là gì đâu."

 

Đúng lúc này, cách đó không xa có người mở cửa phòng họp đi ra.

 

Là Trần Siêu.

 

Thịnh Văn Ngôn nhìn thấy anh ta, ngay lập tức thu hồi sự cợt nhả, lại khôi phục dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu. Cô nhanh chóng đi qua, nói: "Trợ lý Trần, cà phê tới rồi."

 

Ánh mắt Trần Siêu nhìn thẳng lướt từ người cô qua, lập tức dừng ở...... Người đàn ông trước mặt vừa đi chung thang máy với cô.

 

"Thẩm tổng, mọi người đã đến đông đủ rồi ạ."

Loading...