Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Được Trùm Trường Để Ý - Chương 66

Cập nhật lúc: 2024-12-14 11:52:03
Lượt xem: 24

Giang Dịch Hàn ngôi trong xe taxi, nhìn sang một cửa hàng trên đường bên cạnh có một hàng dài xếp hàng. 

 

Lý Triết cũng nhìn sang, kêu tài xế dừng xe ở veny đường, sau đó cười với Giang Dịch Hàn: "Đại ca, đây là tiệm xúc xích nướng vừa mới khai trương, việc kinh doanh rất tốt, bán chạy nhất là ruột già và rmuột non, mẹ tôi hôm trước mua cho tôi, ăn rất ngon!" 

 

Lý Triết là một người i rất tham ăn, đừng nhìn anh ấy gầy như vậy, nhưng anh ấy thích tất cảu các loại thức ăn ngon.

 

Bàn học luôn đầy ắp toàn đồ ăn vặt, những món ăn vặt ở quán ăn trên phố là món khoái khẩu mà anh ấy yêu thích nhất. Cửa hàng àng nào trong thành phố ngon và cửa hàng nào ăn nào làm ra, anh ấy so với trang web đánh giá còn biết rõ hơn.

 

Giang Dịch Hàn không cảm thấy hứng thú lắm đối với đồ ăn, đặc biệt là mấy quán ven đường này, từ nhỏ tới lớn cũng chưa ăn qua được mấy lần, trong kế hoạch của Lý Triết, để đại ca tiếp tục ngồi xe về nhà, còn anh ấy sẽ dừng ở chỗ này, mua hai chiếc ruột già và ruột non rồi bắt taxi về nhà tìm mẹ.

 

"Ừ." Giang Dịch Hàn tiện tay lấy từ trong túi áo hoodie ra một tờ 50 tệ và đưa cho tài xế.

 

Giá khởi điểm của taxi ở đây không cao, lúc này họ chỉ mới lái xe 2 km mà không có, tài xế lái xe giận nhưng không dám nói gì, dù sao người thiếu niên này vừa nhìn đã l biết là một học sinh hư không dễ gây chuyện.

 

Mãi cho đến khi xuống xe taxi, Lý Triết mới kinh ngạc nói "Đại ca, anh đợi cùng tôi với."

 

Giang Dịch Hàn liếc mắt nhìn anh ấy.

 

Lý Triết lập tức nói "Đại ca, tôi hiểu rồi, anh chỉ cần đợi ở bên cạnh, tôi sẽ xếp hàng." "Không được."

 

Có người trong hàng đợi đã nhận ra Lý Triết, vội vàng hét lên: “Anh Triết, anh cũng xếp hàng mua sao, muốn mấy phần, em lập tức đi thu xếp, em sẽ cùng mua giúp các anh."

 

Khi Lý Triết định hỏi Giang Dịch Hàn muốn mua bao nhiêu phần, sau thấy anh đút một tay vào trong túi quần, bình tĩnh đi đến cuối dãy hàng và bắt đầu xếp hàng.

 

Không thể không nói, những người xếp hàng ở phía trước đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.

 

Nếu gặp phải cảnh chen ngang hàng, còn có thể lý luận cùng người khác một chút, như trong tình huống này thật ra rất khó để nói. Suy cho cùng người phía trước muốn chia sẻ một ít chỗ trống đó là quyền tự do của anh ta.

 

Đây là khoảng thời gian cao điểm sau giờ học và tan sở, không ai muốn đợi lâu cả.

 

Lý Triết không nghĩ tới đại ca nhà mình lại có nhận thức tư tưởng cao như vậy, tuy rằng rất muốn những người quen biết phía trước mua giúp mình, nhưng đại ca lại xếp hàng dài ở đây, anh ấy không phải lúc nào cũng làm tốt như vậy, chỉ có thể ngoan ngoãn mà xếp hàng ở phía sau Giang Dịch Hàn.

 

Thật ra nghĩ kỹ lại, anh ấy và đại ca bây giờ, so với mấy nhiệm kỳ trước kia, so sánh với những người ở trường cấp 3 khác, thật sự không giống người trùm trường. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-66.html.]

Đầu tiên, việc hút thuốc luôn được thực hiện ở nơi ít người qua lại, một khi người không hút thuốc c lá đi ngang qua, dù anh chỉ mới hút một hơi, cũng sẽ dập tắt điếu thuốc.

 

Rất nhiều người thực sự không hút thuốc lá, cũng không có mấy người thích mùi thuốc lá.

 

Tiếp theo, cũng không bao giờ thu phí bảo vệ, lần trước lớp học quyên góp cho một học sinh thuộc gia đình đặc biệt khó khăn, đại ca mỗi một lần đều quyên góp 300 tệ.

 

Cuối cùng, không gian lận trong kỳ thi, luôn luôn xếp hàng dựa theo quy tắc, không bao giờ tham gia vào các đặc quyền ở trường.

 

Giang Dịch Hàn đã mua bốn ruột lớn và ruột nhỏ.

 

Ngửi thấy mùi thơm, quả thực rất hấp dẫn, đợi trở lại khu chung cư, vừa đúng lúc gặp mặt Vương Mỹ Chỉ đang xuống lầu chuẩn bị đi hẹn hò. Anh đưa cho bà ấy một phần.

 

Vương Mỹ Chi trang điểm rất tinh tế, nhìn thấy những xúc xích nướng này đã vui mừng khôn xiết: “Đúng lúc dì ăn một miếng lót bụng, chờ đến khi ăn cơm là có thể nhịn xuống không ăn quá nhiều."

 

Giang Dịch Hàn nhìn bà ấy vô cùng vui vẻ, không thể giấu được vẻ hạnh phúc trên khuôn mặt, cuối cùng cũng phải đem những lời nói của mình nuốt trở lại.

 

Dì là người trưởng thành, bà ấy có năng lực đánh giá của chính mình, anh không cần thiết phải thuyết phục bà ấy từ góc độ của một người ngoài cuộc, như vậy sẽ làm bà ấy xấu hổ.

 

Đi đến nhà họ Nguyễn, bố Nguyễn và mẹ Nguyễn đều đã tan làm.

 

Gia đình ba người đã quen với việc nhìn thấy ruột già và ruột non đặt trên bàn ăn, Giang Dịch Hàn thường mang về rất nhiều thức ăn, sữa bột và đồ ăn vặt bố mẹ anh gửi từ nước ngoài về cho anh, anh đều chuyển hết qua đây, theo như lời anh nói chính là, những gì dì cho là những gì dì cho, còn những gì anh cho là những gì anh cho. Đừng thấy bây giờ anh là đứa trẻ đang lớn, trên thực tế rất cố chấp, cứng đầu hơn cả con bò.

 

Bây giờ thứ mà Nguyễn Khê đang uống mỗi ngày chính là sữa bột dành cho thanh thiếu niên của bố Giang và mẹ Giang lựa chọn cẩn thận từ nước ngoài...

 

“Tớ không ăn cái này, cậu ăn đi.” Nguyễn Khê vừa nhìn thấy những cây xúc xích nướng này, trong đầu bắt đầu tự động tính toán lượng calorie, cùng với phải đi bộ ít nhất bao nhiêu km mới có thể tiêu thụ, ngay lập tức mất cảm giác thèm ăn uống.

 

Giang Dịch Hàn cũng không ngạc nhiên, anh nhận thấy rằng thói quen ăn uống của Nguyễn Khế và anh rất giống nhau.

 

Cả hai người đều không thích ăn đồ ăn vặt ngoài ba bữa một ngày, khác nhau duy nhất là, anh thích ăn thịt, thịt heo quay kho tàu, cô thích ăn những món ăn tương đối thanh đạm, bình thường yêu nhất là ăn cá và tôm, tôm nên luộc, cá nên hấp.

 

Mọi chuyện liên quan đến Nguyễn Khê, Giang Dịch Hàn vẫn luôn để ở trong lòng. 1940

 

Anh cảm thấy Nguyễn Khê quá ngây thơ rồi. Bị ảnh hưởng bởi những bộ phim truyền hình thần tượng độc hại, nhiều người nghĩ sẽ thoải mái biết bao khi lấy một người đàn ông giàu có, nhưng thật ra không phải vậy, Giang Dịch Hàn cho rằng tam tam quan qu của Nguyễn Khê vẫn là có thể kéo trở lại được, dù sao thì đối với một người xinh đẹp giống như Nguyễn Khê, thành tích lại tốt hơn người như vậy, hoàn toàn không cần thiết đem tương lai của mình đặt vào một người đàn ông hay thậm chí là hôn nhân.

 

Nhưng tại sao Nguyễn Khê lại có những suy nghĩ như vậy?

Loading...