Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Được Trùm Trường Để Ý - Chương 67

Cập nhật lúc: 2024-12-14 20:38:35
Lượt xem: 21

Điều này thực sự khiến Giang Dịch Hàn nghĩ hàng trăm lần cũng không ra.

 

Giang Dịch Hàn nhìn về phía phòng bếp, do muốn mẹ Nguyễn đi vào, rồi đóng phòng bếp của lại. lấy giúp đỡ cho

 

"Dì, cháu có chuyện này muốn hỏi." Giang Dịch Hàn nói là giúp đỡ, thật ra anh không làm gì cả, chỉ có thể đứng nhìn ở một bên, tránh cho dầu nóng b.ắ.n vào trên người mình.

 

Mẹ Nguyễn vẻ mặt bình tĩnh g.i.ế.c cá, “Nói đi.”

 

“Vậy cháu sẽ hỏi thẳng, tiền lương của dì và chú kiếm được bao nhiêu mỗi tháng..."

 

Mẹ Nguyễn hỏi anh: "Cháu hỏi chuyện này làm gì?"

 

"Cháu chỉ là tò mò, cháu đang suy nghĩ về chuyên ngành sẽ đăng ký vào trường đại học, trong khoảng thời gian này cháu đã hỏi mọi người xem ngành nào có mức lương cao nhất."

 

"Cháu thực sự nghĩ xa quá.” Mẹ Nguyễn cũng không giấu giếm: "Tiền lương của dì và chú không cao cũng không thấp, cộng lại cũng hơn 10.000 tệ một tháng."

 

= Khoảng 35 triệu VND Mức lương này ở Bắc Kinh chắc chắn không tính là cao, nhưng ở thành phố này, thu nhập hàng tháng của một gia đình nhỏ khoảng 10.000 tệ là dư dả, mấy ngày nay Giang Dịch Hàn chính là hỏi thăm giá cả của thành phố, giống như như mức sống tiêu chuẩn sinh hoạt của nhà họ Nguyễn, bố Nguyễn và mẹ Nguyễn bình thường cũng tiết kiệm, trừ tất cả các khoản chi tiêu trong một tháng, nhất định có thể tiết kiệm được năm sáu ngàn, hơn nữa, bây giờ anh ăn cơm ở nhà họ Nguyễn, mỗi tháng Vương Mỹ Chi cho hai ngàn, nên mỗi tháng có thể tiết kiêm nhiều hơn.

 

Có nhà và có tiền tiết kiệm, bố mẹ đều có công việc ổn định, nghe nói ông bà nội của Nguyễn Khê cũng dành dụm được rất nhiều tiền về sau đều đưa cho cô. 

 

Theo lý mà nói, điều kiện như nhà họ Nguyễn, tuy không tính là giàu có, nhưng cũng không cần lo cơm ăn áo mặc, tại sao Nguyễn Khê lại như thế này.

 

Cuộc trò chuyện giữa Giang Dịch Hàn và mẹ Nguyễn, Nguyễn Khê đều nghe thấy ở ngoài phòng bếp.

 

Khi Giang Dịch Hàn lén lút đến phòng bếp, thậm chí còn đóng cửa lại, cô liền nghi ngờ tên nhóc này sắp gây chuyện, không thể không xử lý bằng 120.000 điểm năng lượng.

 

Này, Nguyễn Khê cảm thấy rất đau đầu, cô thật sự không ngờ trùm trường Giang sẽ nhiệt tình chân thực như vậy, ảo tưởng lấy bản thân muốn kéo tam quan của cô trở lại, để cô quay trở lại con đường chân thiện mỹ.

 

Cô thật sự nên cùng Giang Dịch Hàn nói chuyện thật tốt, không cần quan tâm đến cái đầu gỗ mục nát của cô, cũng không cần quan tâm đến vũng bùn lầy của cô. 

 

Hiện tại Giang Dịch Hàn muốn nghe xem bố mẹ cô kiếm được bao nhiêu tiền một tháng, lần sau nên tìm xem có bóng hồng nào trong thời thơ ấu của cô hay không. Đến lúc đó ngay cả những bậc cha mẹ đang lo lắng cũng chắc chắn sẽ nhận ra được điều đó.

 

Hiện tại Nguyễn Khê thật sự rất hối hận, lúc đó cô không nên nói chuyện với Giang Dịch Hàn về tiêu chuẩn phân loại người khác giới của mình, cứ như vậy với chỉ số thông minh của anh chắc chắn sẽ không đoán được có thích Chu Trừng là vì tiền.

 

Điều khiến cho Nguyễn Khê lo lắng nhất chính là Giang Dịch Hàn chỉ sợ sẽ không ngừng thách đố bố mẹ cô, chuyện gì sẽ xảy ra nếu một ngày anh mở lòng, muốn tìm một cách khác, chẳng hạn như để ChuTrừng chàng trai thẳng thắn nhỏ bé dễ thương này tránh xa cô, làm giấc mơ về một gia đình giàu có của cô hoàn toàn tan biến? Nếu chuyện này xảy ra, cô sẽ ăn tươi nuốt sống Giang Dịch Hàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-67.html.]

 

Sau bữa cơm chiều, Nguyễn Khê cười khanh khách nói chuyện với Giang Dịch Hàn: "Không phải hôm qua cậu đã nói với tớ rằng cậu sẽ đưa tớ đến hiệu sách để mua một vài cuốn sách thông tin sao vừa đúng lúc bây giờ tớ rảnh."

 

Giang Dịch Hàn sửng sốt: “Tớ đã nói vậy sao?" Nguyễn Khê mỉm cười dịu dàng hơn: “Cậu có."

 

"Vậy được rồi."

 

Giang Dịch Hàn còn muốn hỏi Nguyễn Khê một chút có phải thực sự thiếu tiền hay không, dù sao trước kia anh đã từng nghe nói qua, có người xấu hổ xin tiên gia đình để mua đồ vật, có một bạn nam lớp 10 đã bán chiếc xe đạp địa hình được bố mẹ mua với giá nhảy lầu, khi về đến nhà lại nói dối bố mẹ rằng chiếc đã bị trộm.

 

Nếu cô thiếu tiền... Giang Dịch Hàn tính toán trong lòng, trong tay còn có một số tiền, nếu cô rất cần, anh có thể lấy laptop còn có máy chơi game của mình đem bán cho cô. 

 

Đúng rồi, những đôi giày mà anh ta sưu tập trước đây vẫn còn ở Bắc Kinh, nếu đưa lên mạng, chắc là cũng có thể bán được không ít tiền.

 

Nguyễn Khê không nghĩ rằng các Hằn lại phong phú như vậy. hoạt động trí trí óc của Giang Dịch

 

Cô bây giờ dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho việc học của mình và lên trên người Chu Trừng, thực sự không có bất kỳ thời gian rảnh rỗi nào và không muốn dành cả ngày để theo dõi bất kỳ hoạt động cứu vớt bất thường nào của Giang Dịch Hàn.

 

Mẹ Nguyễn rất vui với sự tiến bộ của Giang Dịch Hàn: “Tốt tốt tốt, cháu nên học tập Tiểu Khê nhà dì, nếu không đủ tiền, coi như dì mua cho cháu!"

 

Giang Dịch Hàn nhịn xuống, ít nhất không nói "Đừng đưa tiền cho cháu hãy đưa cho con gái của dì để cứu vớt đứa trẻ.” lời này ra.

 

Hai người lần lượt đi xuống cầu thang, Giang Dịch Hàn vẫn còn đang nghiền ngẫm lời nói của chính mình, sắc mặt dẫn ra một ít, bởi vì cuối cùng anh thấy bản thân đã nghĩ ra cách!

 

Bởi vì đắm chìm trong thế giới của chính mình, Giang Dịch Hàn không nhận ra rằng Nguyễn Khê đã đưa anh đến một con hẻm nhỏ hẻo lánh.

 

Cuối cùng anh cũng nhận ra có điều gì đó không ổn, vẻ mặt ngây ngô hỏi: "Đây là nơi nào, không phải đi hiệu sách sao?"

 

Nguyễn Khê khẽ mỉm cười, cô mới đến bả vai anh, lúc này dựa vào tường, không chút để ý mà nhìn anh. 

 

Rõ ràng cô đang mặc một chiếc áo len chui đầu màu trắng và quần jean sáng màu, trông rất ngoan ngoãn và thuần khiết, nhưng lúc này nụ cười trên mặt cô lại giống như chị đại trong một đám đàn em.

 

"Anh họ, cậu nói mình là nhà vô địch tán thủ phải không?"

 

Nguyễn Khê vén tóc ra sau tai: "Thật trùng hợp, tớ cũng vậy."

 

Vì vậy, nếu mẹ nó đến hỏi trước mặt mẹ cô, cô thực sự định đập đầu con ch.ó của anh.

Loading...