Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Được Trùm Trường Để Ý - Chương 70

Cập nhật lúc: 2024-12-16 11:49:58
Lượt xem: 17

Cả thầy và trò lớp A10 đều biết trùm trường vừa chuyển đến đã bắt đầu chăm chỉ học tập.

 

Kiến thức căn bản của anh vẫn còn đó, hơn nữa bản thân còn rất thông minh, nên không khó để bắt kịp tiến độ của thầy cô. Chỉ là từ nhỏ anh không thực sự dồn hết tâm sức cho việc học, cho nên dù anh đã bắt tay không để chậm trễ từng phút từng giây, cũng không thể tiến bộ nhanh chóng trong vài tháng để thi vào Thanh Bắc.

 

Mai Ích Xuyên đã nói với anh thế này: "Thầy đã phân tích kết quả lần này của em với các giáo viên bộ môn, em còn rất nhiều điều cần cải thiện. Mấy tháng tiếp theo, eum chỉ cần tập trung học tập, vừa chăm chỉ vừa nỗ lực. một bài kiểm tra không còn là vấn đề quá lớn." Có lẽ Mai Ích Xuyên thấy Giang Dịch Hàn thật sự quyết tâm, ông ấy dùng kinh nghiệm của bản thân mà động viên anh: "Lúc còn đi học, thầy cũng không thích học tập lắm, càng tới ngày thi thầy càng dễ dàng phân tâm. Trong kỳ thi tuyển sinh đại học, thầy đã không làm tốt bài thi tiếng Anh, vốn dĩ có thể thi một lần, nhưng cuối cùng lại phải thi tới hai lần. Đây là chuyện mà thầy tiếc nuối cả đời.

 

Sau này, thầy bèn nỗ lực thi lên thạc sĩ, thi vào trường đại học mà mình mong muốn. Giang Dịch Hàn, có lẽ nhiều học sinh bây giờ đều cảm thấy điều đó không quan trọng.

 

Sau tất cả, mỗi người đều có ba trăm sáu mươi lăm ngày, ngành nghề nào cũng có người xuất sắc, nhưng tất cả là nhờ sự nỗ lực. Nếu không có cố gắng, tương lai nhất định sẽ hối hận và tiếc nuối, chỉ có thể tự mình gánh chịu mà thôi."

 

Những lời này đi vào trong tâm trí của Giang Dịch Hàn, anh yên lặng gật đầu. T940

 

Mai Ích Xuyên vỗ vai anh: "Kỳ thi đại học chỉ chỉ là kỳ thi một lần trong đời, nhưng là kỳ thi quan trọng nhất trước khi em bước chân vào xã hội. Cố lên, các em còn cả một tương lai vô hạn đang chờ phía trước."

 

Bởi vì Giang Dịch Hàn bắt đầu nghiêm túc học tập, điều này đã truyền động lực rất lớn cho rất nhiều học sinh A10.

 

Tất cả mọi người đều cho rằng, ngay cả Giang Dịch Hàn cũng đã bắt đầu học, nếu mình không học thì thật đáng xấu hổ.

 

Thời cấp ba, chúng ta có thể không tim, không phổi, coi việc không được như ý là lẽ đương nhiên. Nhưng đó chỉ là số ít, đa phần các học sinh đều là vừa chơi đùa vừa có tâm lý sợ hãi và mặc cảm.

 

Họ đều muốn nhanh chóng trưởng thành, làm gì c còn có ảo tưởng ngây thơ như thời con nít. Họ đều mơ hồ biết rằng, đây là bản thân đang lãng phí thời gian và cơ hội, trơ mắt nhìn sự chênh lệch giữa mình và người khác càng lúc càng lớn.

 

Không khí của A10 hiện tại khiến nhiều giáo viên bắt đầu ghen tị với Mai Ích Xuyên.

 

Ngược lại, Ba Ba lại tranh công với Mai Ích Xuyên: “Tôi cảm thấy đó là công lao của Nguyễn Khê lớp tôi, chắc chắn em ấy đã thuyết phục anh họ của mình. Chẳng phải tôi thường nói, nếu một học sinh giỏi trong lớp nguyện ý, em ấy có thể khuấy động bầu không khí của lớp học. Lão Mai, anh không phải nên cảm ơn tối và học sinh của tôi sao? Nếu tôi không cùng anh nghĩ ra cách, chẳng phải anh vẫn còn đau đầu về chuyện này ư?"

 

Mai Ích Xuyên bị lời nói của Ba Ba làm cho quanh quẩn một hồi: "... Anh muốn tôi cảm ơn thế nào?"

 

"Tính vào đồ ăn đi. Tôi biết anh không có cách nào khác.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-70.html.]

Vẻ mặt Mai Ích Xuyên hơi khó xử.

 

Tiền lương của ông ấy do vợ quản lý, tiền tiêu vặt hàng tháng cũng có hạn, thật sự không tính là dư dả gì.

 

Ba Ba lại nói: "Mua hai cốc trà sữa đi, tôi vẫn là người có nguyên tắc, bỏ thêm pudding trân châu với thạch dừa.

 

Còn học trò của tôi... con gái không phải đều thích uống trà trái cây sao, mua loại nước được tiêu thụ tốt nhất là được."

 

Mai Ích Xuyên không chút do dự gật đầu: "Vậy cũng được!"

 

Ba Ba thích uống trà sữa, học sinh trong lớp đều biết điều này, chính vì coi ông là thầy giáo phản diện nên đám con gái trong lớp ngày càng ít uống trà sữa.

 

Khi Ba Ba gọi Nguyễn Khê đến văn phòng một lần nữa, cổ họng Chu Trừng như thắt lại.

 

Điều này thực sự kiểm chứng câu nói, không làm chuyện trái với lương tấm, không sợ quỷ gõ cửa.

 

907

 

Lục Vân Triết an ủi cậu: "Cậu thử nghĩ mọi việc theo hướng tốt xem nào. Đừng trách tớ nói thật, nếu Ba Ba thật sự biết chuyện của hai người, trước tiên ông ấy nhất định sẽ không gọi Nguyễn Khê ra ngoài, mà là gọi cậu vào văn phòng đấy, làm không tốt sẽ ngũ mã phanh thây cậu, vì vậy đừng lo lắng."

 

Ai mà không biết, Nguyễn Khê là học trò đáng tự hào của Ba Ba, Ba Ba đang chờ Nguyễn Khê thi đậu vào Thanh Bắc.

 

Chỉ cần lần này trường THPT số một có người đậu vào Thanh Bắc, mà người đó còn là học trò của ông ấy, thế nào Ba Ba cũng sẽ rất hãnh diện. Nghe nói trường học còn khen thưởng cho cậu ấy rất hậu hĩnh, nếu Ba Ba biết có người nhúng chàm học trò tâm đắc của mình, có khi ông ấy còn tức giận hơn cả bố của Nguyễn Khê, làm sao có thể bình tĩnh được chứ?

 

"Trước kia Diêu Bách Nham theo đuổi ổi Nguyễn Khê chấn động như thế, lúc Ba Ba biết được không khỏi tức giận, ông ấy còn buông lời cay nghiệt với giáo viên chủ nhiệm lớp A6. Nếu việc này là thật thì mọi chuyện coi như chấm dứt. Sau này, cậu đoán Ba Ba còn dùng đến thủ đoạn gì?"

 

Lục Vân Triết nín cười: "Ba Ba thực sự đã gọi riêng cho bố mẹ của Diêu Bách Nham, không hổ là người làm công tác văn hóa, không nói một chữ thô tục nào, cứ thế mà chặn họng người ta. Sau đó, cậu còn thấy tin tức về Diêu Bách Nham không?"

 

Ba Ba bảo vệ Nguyễn Khê như gà mái già, ai theo đuổi cô một cách cuồng nhiệt thì ông chắc chắn sẽ ra tay, nổi trận lôi đình mà dập tắt ngọn lửa khí thế của người nọ.

 

Cho nên, nên, cậu ta chỉ muốn nói với Chu Trừng không nên lo lắng về những tình địch khác, hiển nhiên, trong mối quan hệ của cậu ấy với Nguyễn Khê, trở ngại lớn nhất chính là Ba Ba! Lực sát thương của Ba Ba lớn hơn rất nhiều lần so với bất kỳ tình địch nào!

Loading...