Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Được Trùm Trường Để Ý - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-12-21 22:11:25
Lượt xem: 19

Quả nhiên Chu Trừng cực kỳ hứng thú mà cầm di động quay toàn bộ biệt thự.

 

Giống như Nguyễn Khê đoán vậy, nhà của Chu Trừng quả nhiên rất lớn, trang trí cũng vô cùng xa hoa, trong nhà còn có một cái bể bơi nhỏ và phòng tập thể thao.

 

Chu Trừng giờ phút này là tự lảm nhảm với thân trên, cậu ấy cứ cảm thấy giống như đang dẫn Nguyễn Khê về nhà mình, thậm chí câu ta còn mở tủ lanh cho cô xem.

 

Kỳ thật Nguyễn Khê cũng phát hiện một vấn đề lớn.

 

Điểm này, là nhà cậu ta thế mà chỉ có một người, bố mẹ đều không ở nhà.

 

Nhưng mà, vấn đề này vẫn không thích hợp hỏi ở thời điểm này, cô làm bộ chưa phát ra điều gì, vui vẻ hớn hở mà nhìn theo cậu ấy trong video, tham quan cả nhà cậu ấy.

 

Chu Trừng có phòng sách riêng, thực ra cậu ấy cũng quan sát phòng ngủ của Nguyễn Khê, giống trong tưởng tượng của cậu ta, nhưng cũng lại không giống.

 

Tường có vẻ như là màu hồng nhạt, giường nhỏ màu trắng, tủ đầu giường bên cạnh để một bức ảnh chụp, cậu ta cũng không thấy rõ hình bức ảnh chụp lắm, còn có một đèn bàn nho nhỏ.

 

Trang trí phòng ngủ của cô rất đơn giản, giường, tủ quần áo, bàn hoc.

 

Chu Trừng mắt sắc phát hiện trên mặt đất để một cái cân, nên cười nói: “Lẽ nào mỗi ngày em còn ghi chép lại cân nặng sao?"

 

Nguyễn Khê cũng không giấu giếm: "Đúng vậy, mỗi ngày có thói quen ghi chép lại một chút."

 

“Thực ra em đã rất gầy rồi."

 

Nguyễn Khê cười: "Em ghi lại cân nặng, cũng không phải muốn giảm béo, mà là muốn trong lòng biết số cân."

 

Hai người cũng không phải thật sự nói chuyện phiếm, rốt cuộc bây giờ muốn rảnh rỗi cũng không có thời gian, vì thế bọn họ vẫn làm một việc vô cùng nhàm chán, call video như cũ, hai bên cúi đầu làm bài, Chu Trừng có chỗ không hiểu, thường sẽ hỏi một câu, giống như bọn họ đang ngồi ở đối diện, dường như đang ngồi cùng nhau.

 

Giang Dịch Hàn cũng đang làm bài.

 

Tình hình hiện tại là như thế này, một khi thành tích của anh cải thiện, hơn nữa biểu hiện ra có dấu hiệu muốn học hành chăm chỉ thì Mai Ích Xuyên và các thầy cô giáo môn học khác sẽ không cho phép anh tụt lùi về phía sau, mọi người một lòng ép buộc anh học tập. Nhưng mà buổi tối hôm nay rõ ràng anh không có tâm trạng.

 

Bây giờ ý của Nguyễn Khê đã thể hiện vô cùng rõ ràng, cô thích tiền. Giang Dịch Hàn dứt khoát xé tờ giấy nháp, cầm bút viết rõ chi phí sinh hoạt của mình hiện nay.

 

Mẹ anh mỗi tháng sẽ chuyển vào trong thẻ 3 nghìn tệ làm tiền tiêu vặt.

 

Đều nói thuyền nát vẫn còn ba cân đinh, lời này không sai, dù sao quá khứ cũng là nhà họ Giang ở Bắc Kinh, cho dù phá sản thực ra cuộc sống cũng hơn rất nhiều so với mấy gia tộc ngày nay.

 

Bố mẹ anh còn cảm thấy vô cùng có lỗi với anh, bởi vì hạn mức tiền tiêu vặt trước đây của anh không có giới hạn, muốn tiêu bao nhiêu thì tiêu bấy nhiêu. Mặc dù bọn họ biết học sinh cấp 3 bây giờ một tháng chỉ tiêu vài trăm đến bạ triệu, nhưng bọn họ vẫn kiên trì mỗi tháng cho 9 triệu. Mẹ anh còn chảy nước mắt nước mũi an ủi anh, chờ về sau kiếm tiền được lời, sẽ cho anh thêm, bảo anh tiết kiệm một chút.

 

Ngoại trừ tiền tiêu vặt, bố mẹ anh mỗi tháng đưa Vương Mỹ Chi mấy ngàn tệ tiền sinh hoạt, Vương Mỹ Chi chỉ nhận hai ngàn tệ, hai ngàn tệ này cho mẹ Nguyễn để phụ trách cơm trưa cơm tối cho anh. Cho nên, bình thường chỗ cần anh tiêu tiền không nhiều lắm.

 

Sáng sớm mỗi ngày bữa sáng của anh là hủ tiếu hoặc là mì nước, ở thành phố mì thịt bò cũng đã mười tệ, buổi sáng anh không có thói quen ăn quá dầu mỡ, thông thường năm tệ là có thể giải quyết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-79.html.]

Quần áo và giày đều là mẹ anh mua ở nước ngoài gửi về, có đôi khi là Vương Mỹ Chi mua cho anh.

 

Dựa theo tình hình này, thực ra mỗi tháng Giang Dịch Hàn có thể dư không ít tiền.

 

Nhưng trên thực tế, mỗi tháng anh hào phóng.

 

Hoắc Văn Đạt họ không có nhiều tiền, t.h.u.ố.c lá đã là mười tệ một bao, mỗi ngày tự hút, có thể hết một bao.

 

Anh có thói quen mua thuốc đắt, hoặc là hơn mười tệ, hoặc là hơn một trăm tệ, nên không thừa tiền.

 

Giang Dịch Hàn có chút bực bội gãi tóc.

 

Trước nay anh chưa từng nghĩ bản thân sẽ có một ngày bởi vì chút tiền mà phiền lòng.

 

0907

 

Nhưng mà, anh biết, bản thân còn tiếp tục đi xuống như vậy là không được.

 

Cuối cùng, Giang Dịch Hàn ở trên giấy nháp viết.

 

Mỗi tháng bữa sáng 150 tệ, mua nước 100 tệ, một tháng nhiều nhất tiêu 500 tệ, dư 2 ngàn tệ.

 

Còn dư tiền để làm gì, Giang Dịch Hàn cũng không rõ, nhưng chung quy anh cảm thấy, bản thân cân dư chút tiên, trên tay cũng có được ít tiền.

 

Ngày hôm sau khi tiết tự học sớm chấm dứt, Giang Dịch Hàn vừa đeo tai nghe bài khóa tiếng Anh, vừa nhai kẹo cao su.

 

Hoắc Văn Đạt nghiêng người qua, mở hộp thuốc lá, chiếu theo thường lệ châm cho các anh trai vài điếu thuốc.

 

Đầu tiên đương nhiên là đưa cho Giang Dịch Hàn, cậu ta cười nói: "Đai ca. hút thuốc. đây là của người khác hiếu kính." Là một bao Trung Hoa.

 

Giang Dịch Hàn kéo tai nghe xuống, nhìn thuốc lá, lạnh nhạt lắc đầu: "Không hút."

 

Hoắc Văn Đạt sửng sốt: “Hả.”

 

Kỳ thật Giang Dịch Hàn đặc biệt cho người khác mặt mũi, người khác châm thuốc cho anh hút, một bao bao nhiêu tiền anh cũng không chê, hút như thường, đây là có chuyện gì?

 

Giang Dịch Hàn lại đổ hai viên kẹo cao su ra bỏ vào miệng: "Tôi cai.”

 

Nghe Vương Mỹ Chi nói, mỗi tháng bà ấy tiêu ở trên mặt phải hai ba ngàn tê. bởi vì phu nữ phải để bản thân đẹp đẽ một chút. Dù sao hút thuốc đối thân thể cũng không có chỗ tốt, còn còn không bằng cai, tiết kiệm tiền, nếu một ngày nào đó anh cũng kiếm được một cô bạn gái mỗi tháng phải bôi lên mặt hơn hai ngàn tệ thì sao?

 

Khi nghĩ đến điểm này, trong đầu anh hiện lên người nào đó ái mộ hư vinh, con người dối trá đến cực điểm, anh dứt khoát lắc đầu.

 

Nhưng anh không có mắt mù, nếu ai tìm Nguyễn Khê làm bạn gái, thật là là tám đời có vận xui đổ máu.

 

Giang Dịch Hàn nghĩ như vậy ở trong lòng.

Loading...