Tôi Được Trùm Trường Để Ý - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:45:53
Lượt xem: 9
Ở bên cạnh Chu Trừng, Nguyễn Khê cảm thấy có nhiều chuyện cô không cần quan tâm, cậu ấy cũng sắp xếp tốt.
Yêu đương cùng nam sinh như vậy thật sự bớt lo nhưng dù sao nam sinh như vậy cũng rất ít, hoặc là luyện kinh nghiệm từ một đám nữ sinh, người bình thường cũng là những chú lớn tuổi, hoặc là trong nhà có tiền. Chu Trừng chính là người đằng sau, cậu ấy còn chưa trưởng thành, việc gì cũng được cậu ấy cân nhắc chu toàn như gọi c xe qua đây, gọi nhà hàng đặt chỗ. Đối với cậu ấy chỉ cần một cú điện thoại là có thể giải quyết được. Đây là sự thuận tiện
của tiền. Ngồi lên xe, Chu Trừng nói tên nhà hàng với tài xế.
"Hôm qua nghe được các em thảo luận mua đồ ngày 11/11." Chu Trừng dừng một chút, có hơi ngượng ngùng: "Không phải anh cố ý nghe.
Nguyễn Khê bật cười: “Em biết, chúng em thảo luận lớn tiếng như vậy, chắc cả lớp cũng nghe thấy."
"Thật sự anh cũng không quá để ý đến ngày lễ.” Chu Trừng lấy dũng khí nhìn Nguyễn Khê, đưa tay ra: “Anh cũng không biết tặng em đồ gì. Nếu không, em đưa tài khoản mua đồ trên mạng cho anh, anh sẽ mua tất cả những gì ở trong giỏ hàng của em cho em?”
_________
Hành động vì bạn gái mà thanh toán sạch giỏ hàng này, cho dù là Nguyễn Khê thì cũng sẽ bị làm cho cảm động.
Tuy toàn bộ những thứ trong giỏ hàng lúc này của cô cộng lại cũng không quá mấy ngàn tệ, nhưng Chu Trừng có ý định này, trong một đám học sinh cấp ba còn đang rất non nớt, dù chỉ là đưa một hộp sô cô la Dove thì cũng rất lãng mạn rồi, là khó có được đến cỡ nào!
Nội tâm của Nguyễn Khê rất muốn đồng ý, nhưng với mối quan hệ trước mắt của cố và Chu Trừng thì cô không thể biểu hiện ra quá rõ ràng. Hơn nữa lúc này còn có người ngoài ở đây.
Thân là bạn gái của cậu ấy, tiêu tiền của cậu ấy thì không thành vấn đề, nhưng phải tiêu như thế nào, tiêu bao nhiêu, phải nắm chắc mức độ này. Bây giờ, họ chỉ là học sinh cấp ba, để cho cậu ấy động một tí là lại tiêu mấy ngàn tệ trên người cô thì thật sự không thích hợp. Với lại, dựa theo thiết lập hình tượng con người của cô đối với bản thân, bây giờ cô cũng không biết nhà của Chu Trừng có nhiều tiền.
Dưới tiền đề như thế này, còn có thể không có chút gánh nặng nào trong lòng mà tiêu nhiều tiền của anh như vậy sao. Bây giờ, Chu Trừng vẫn chưa hiểu ra được. Nếu như một ngày nào đó được người ta chỉ điểm một chút, chẳng phải: sẽ cho rằng cô cố là một cô gái ham giàu sao?
Dù sao mấy ngàn tệ đối với một học sinh cấp ba mà nói vẫn rất nhiều, tương đương với phí sinh hoạt mấy tháng của học sinh cấp ba bình thường.
Nghĩ đến đây, cô lập tức nói khẽ: "Không cần đâu, 11/11 cũng không phải là ngày lễ gì."
Chu Trừng cũng rất kiên trì: "Không phải ngày lễ gì, anh chỉ muốn mua cho em chút đồ thôi, nhưng anh sợ mua xong rồi thì em lại không thích. Những thứ đặt trong giỏ hàng của em chắc chắn là thứ em muốn. Anh mua hết cho em. Không phải nói nữ sinh như các em đều rất thích có người thanh toán sạch giỏ hàng sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-duoc-trum-truong-de-y/chuong-88.html.]
Nguyễn Khê nhạy cảm phát hiện trong lời nói của Chu Trừng có chỗ không thích hợp.
Thật ra, trong khoảng thời gian tiếp xúc với Chu Trừng cho đến nay, có đôi khi sự "lõi đời" mà cậu ấy biểu hiện ra vô cùng mâu thuẫn với sự "non nớt" của bản thân cậu ấy. NT9
Với sự hiểu biết của cô đối với Chu Trừng, không nên hiểu rõ về tâm tư, yêu thích của con gái như vậy, càng không nên quan tâm con gái như thế. Trước kia, biểu hiện của Chu Trừng trong buổi hẹn hò quá ưu tú. Lúc đó, khiến cho cô có một loại cảm giác không hài hòa khó diễn đạt bằng lời, nhưng mà đã bị cô đè xuống.
Bây giờ, nếu như cô không đáp lại lòng cảm giác, nếu như không hỏi cho rõ ràng thì cũng không quá giống với tính cách của cô.
Thế là Nguyễn Khê hỏi dò: "Ai nói vậy?"
Theo như cô biết, Chu Trừng chưa từng thích bất cứ ai, cũng chưa từng nói chuyện yêu đương. Điểm này thì cô rất chắc chắn.
Nếu như sau lưng của cậu ấy có quân sự thì tất cả những chuyện không hợp lý, không thích hợp đều có thể có được lời giải thích hợp lý. Điều khiến cho Nguyễn Khê lo ngại chính là người này là ai.
Cô tuyệt đối không cho phép giữa cô và Chu Trừng có một người có thể về về xuống sắc thái nồng đậm như * vậy được! Nam thì còn tốt, nếu như là nữ, Nguyễn Khê đã bị suy nghĩ của bản thân chọc giận muốn ngất xỉu rồi.
Chu Trừng ngây người, cũng không hề che giấu, thành thật trả lời: "Một người bạn.”
Quả nhiên!
Nguyễn Khê lại hỏi: "Là nam hay là nữ vậy? Là ai? Tớ có quen biết không?"
Chu Trừng bị một loạt câu hỏi liên tiếp này làm ngơ ngác.
Sau một lúc kinh ngạc ngắn ngủi, nội tâm trái lại dần dần lan lên một tầng mừng rỡ nho nhỏ.
Cho dù cậu ấy là một tay mơ thì phản ứng ăn giấm rõ ràng này của Nguyễn Khê cậu ấy vẫn nhìn ra được.