Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 116
Cập nhật lúc: 2024-08-22 16:35:12
Lượt xem: 249
Anh hơi có chút không hiểu vì sao Lý Nhiễm nói như vậy, anh vừa mới dọn sạch chướng ngại giữa anh và Lý Nhiễm, mới vừa hiểu rõ nguyên nhân Lý Nhiễm bài xích Hạ gia.
Ở trong lòng Hạ Nam Phương, bọn họ lập tức kết hôn, cuộc sống thuộc bọn họ mới vừa bắt đầu.
Mà bây giờ Lý Nhiễm nói ra hai chữ "kết thúc", tương đương với sự tưởng tượng tốt đẹp của Hạ Nam Phương kia không lưu tình chút nào mà mạnh mẽ vẽ lên một dấu chấm câu.
Hạ Nam Phương vẫn luôn chờ mong, Lý Nhiễm sẽ đối đáp lại một ít đối hôn lễ của bọn họ.
Tựa như trước kia cô nói cho anh nghe những cái đó, cô có kế hoạch của một giấc mộng xinh đẹp, tổ chức hôn lễ khiến cả đời khó quên.
Nhưng ngày này chân chính tới rồi thì chỉ có một mình Hạ Nam Phương chiến đấu.
Thật giống như đang đợi một cuộc chiến tranh thế giới không tiếc đường về, Hạ Nam Phương đã làm tốt nhất công tác chuẩn bị, mà Lý Nhiễm đột nhiên lâm trận bỏ chạy.
Lý Nhiễm sửng sốt, có chút nhìn không hiểu thứ anh chấp nhất.
So với trước kia, hiện tại cô càng ngày càng thấy không hiểu anh.
Hạ Nam Phương rất nhanh rời khỏi biệt thự Nhạc Sơn, chiếc xe duy nhất trong nhà xe bị anh lái đi mất rồi, Lý Nhiễm đành phải ở lại Nhạc Sơn, định sáng mai về công ty.
Sáng sớm hôm sau, Lý Nhiễm trở lại công ty. Vu Hiểu Hiểu đã chờ ở văn phòng cô, thấy Lý Nhiễm tiến vào, thoáng như nhìn thấy một người sống có thể bát quái.
Chuyện Hứa Minh Nguyệt bị cảnh sát đưa đi tuy không truyền tới chỗ Lý Nhiễm, nhưng đã truyền khắp trong vòng này rồi.
Vu Hiểu Hiểu hưng phấn lại bát quái: "Tớ nghe nói Hứa Minh Nguyệt trộm đồ của cậu bị cảnh sát đưa đi, thứ gì nha, làm ầm ĩ đến cục cảnh sát dữ vậy?"
Lý Nhiễm: "Hả?" Sau khi cô trở về, cũng chưa từng hỏi Hạ Nam Phương xử lý Hứa gia như thế nào.
Cho nên khi nghe thấy tin tức này khá là kinh ngạc.
Lý Nhiễm kể những thứ cô nhớ rõ ở tủ sắt cho Vu Hiểu Hiểu nghe, cuối cùng còn thêm một câu: "Cũng không có đồ gì quý trọng."
Vu Hiểu Hiểu hoàn toàn trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói: "Thật là chua quá đi mất! Tớ lớn thế này cũng chưa từng đeo đồ tốt như vậy, sao từ trước đến giờ tớ không biết cậu có nhiều tiền như thế? Cậu nói cậu có tiền như vậy, cậu còn vẽ cái gì mà vẽ, cậu không đi làm cũng được nữa!"
Nói xong lại thêm một câu: "Tuy rằng nhân phẩm của Hạ Nam Phương chẳng ra gì, nhưng còn rất hào phóng với cậu."
Lý Nhiễm cười: "Bà nội ơi, cậu tỉnh táo lại đi! Đó không phải đồ của tớ, nhiều nhất chỉ tính là tớ bảo quản giùm Hạ Nam Phương thôi. Từ sau khi hạ quyết tâm chia tay với anh ta, vài thứ kia tớ chưa từng chạm qua nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-116.html.]
Dáng vẻ Vu Hiểu Hiểu đứt ruột: "Cậu có ngốc không vậy! Cho dù quyên góp cho vùng núi nghèo khó, cũng còn tốt hơn để lại cho bọn người Hạ gia chiếm tiện nghi. Anh ta đưa nhiều thứ cho cậu nhiều cỡ nào mà cậu cứ ném lung tung như thế rồi cách hai tháng cậu mới phát hiện ra?"
Vu Hiểu Hiểu lấy máy tính ra tính toán: "Cậu nói với tớ xem nào, tủ sắt kia có bao nhiêu tiền, tớ tới tính xem có thể xây được trường tiểu học nhiều ít."
Lý Nhiễm thật đúng là không tính cái gì, vì thế báo mấy cái giá cả xa xỉ, tính một nửa, Vu Hiểu Hiểu dẹp luôn máy tính.
"Phú bà tạm biệt!"
___
Mãi cho đến chạng vạng, Lý Nhiễm chuẩn bị tan tầm, Vu Hiểu Hiểu đột nhiên cầm laptop vọt vào tới.
Lấy tốc độ thi chạy trăm mét, vọt tới trước bàn Lý Nhiễm, thở hồng hộc: "Nhiễm nhiễm cậu mau nhìn đi."
Lý Nhiễm nhìn truyện tranh trên laptop, mở hai trang, càng nhìn càng thêm quen thuộc: "Tại sao Tần Mạch lại...?"
Bây giờ Vu Hiểu Hiểu mới nhớ tới chuyện tiền trảm hậu tấu của mình, nửa là chột dạ, nửa là đắc ý: "Tớ thấy cậu vẽ bức bản thảo kia không nhiều lắm, cho nên tớ sắp xếp lại một chút, đăng nó lên mạng."
Vu Hiểu Hiểu là dùng danh nghĩa Lý Nhiễm đăng ký tài khoản, mà không phải dùng danh nghĩa công ty.
Lý Nhiễm bị hành động của Vu Hiểu Hiểu sợ ngây người, cô còn cảm thấy nhân vật còn cần phải trau chuốt, kết quả cô nàng đã đăng rồi.
Khẩn trương hỏi: "Thế nào?"
Vu Hiểu Hiểu chỉ vào một trang số liệu bên cạnh nói: "Nhìn nè, đây là lượt xem."
Lý Nhiễm nhìn lượt xem, khoảng 3 triệu.
Cao như vậy?
Vu Hiểu Hiểu: "Hôm nay đột nhiên lượt xem tăng lên rất nhiều, trở thành bộ sưu tập cũng đúng. Chờ tác phẩm của chúng ta lên giá, có đặt mua ở mức độ nổi tiếng, là có thể cải biên thành manga anime, thì công ty chúng ta có thể tự mình làm!"
Lý Nhiễm nhìn số liệu, trong lòng vui vẻ lại có nghi hoặc: "Thật sự có nhiều người xem như vậy sao?"
"Còn có thể giả được sao? Đây chính là app truyện tranh nổi tiếng nhất trong nước đó, một ngày có ba triệu người xem quá bình thường!"
Lý Nhiễm mở khu bình luận, thấy người đọc bình luận đều rất chân thật, lúc này mới đánh mất nghi ngờ, chân chính vui sướng.