Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-08-24 11:16:43
Lượt xem: 254
Cô nhắm mắt lại: "Tôi hận anh."
Người đàn ông trầm mặc một lát, câu nói trong lòng kia cơ hồ là buột miệng thốt ra, nhưng lại phải đối mặt với thái độ quyết tuyệt của Lý Nhiễm.
Anh thở dài một hơi: "Không quan trọng."
Còn có một câu "tôi yêu em là đủ rồi" bị giấu sâu trong tận đáy lòng.
Giờ khắc này cuối cùng Lý Nhiễm cũng hiểu, ở trong thế giới của Hạ Nam Phương, không có thành toàn, cũng không có buông tha. Anh sẽ không cần tình yêu, không hiểu yêu một người là thành toàn mà không phải là giam cầm.
Tại sao bọn họ là đi đến một bước này?
Lý Nhiễm nhẹ giọng hỏi: "Hạ Nam Phương, anh thật sự cái gì cũng đều không hiểu.Trước kia tôi nghĩ, có phải ngay từ đầu tôi nói những điều đó với anh, nói những ấm ức đã trải qua, anh sẽ hiểu hay không. Nhưng hiện tại xem ra, bất kể tôi nói cái gì với anh, anh đều sẽ không thay đổi."
"Con người của anh, quá bá đạo, nắm chặt lấy một chứ không buông tha nhưng thứ đó lại không thuộc về anh. Trẻ con lại buồn cười."
Cô nâng mắt: "Tình yêu và gia đình, anh đúng là một thứ đều không xứng có được."
Hạ Nam Phương bởi vì lời nói của cô sắc mặt trở nên tái nhợt, anh cắn răng: "Không xứng có được thì sao? Tôi vẫn có được đấy thôi."
Lý Nhiễm lắc đầu, nhìn bản hợp đồng trên mặt đất kia không nói lời nào.
____
10 giờ đến lễ đường, Hạ Nam Phương ôm lấy eo cô đi vào đại sảnh.
Mặt Lý Nhiễm vô cảm mà đi tới, Hạ Nam Phương đi ở đâu cũng là tiêu điểm, không ngừng gật đầu ý chào hỏi với người khác.
Đúng là bởi vì lực ảnh hưởng của Hạ Nam Phương, lễ cưới ngày hôm nay này, nhất định sẽ ở trong thời gian ngắn truyền lưu rất xa.
Đương nhiên đây cũng là kết quả Lý Nhiễm muốn nhìn thấy.
Lễ cưới dùng nghi thức phương Tây, người chứng giám đứng dưới tượng Thần tình yêu, đọc bản tuyên ngôn tình yêu của bọn họ, tốt đẹp mộng ảo, tất cả đều rất hoàn mỹ.
Tầm mắt của Lý Nhiễm lướt qua Hạ Nam Phương, nhìn phía dưới.
Thấy vẻ mặt cha Lý lo lắng mà nhìn cô, Lý Nhiễm lắc đầu, lộ ra một nụ cười trấn an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-124.html.]
Rất nhanh đã đến phân đoạn tuyên thệ của cô dâu chú rễ, chiếc nhẫn mà Hạ Nam Phương vẫn không đưa ra kia, lẳng lặng nằm trong hộp nhỏ.
Kim cương lộng lẫy được cắt tỉa hoàn mỹ, chiết xạ ra ánh sáng chói mắt sáng rọi.
Hạ Nam Phương nhận lấy chiếc nhẫn của một em nhỏ đưa qua, nhìn phía Lý Nhiễm.
Thâm tình nỉ non: "Vợ của anh, anh yêu em, đến c.h.ế.t không phai."
Lý Nhiễm cúi đầu, nhìn hộp nhẫn, nội tâm không phải không có do dự.
Cho tới nay cô muốn cho mỗi một chuyện đều có thể có được kết cục tốt đẹp, lại bỏ qua cảm giác của bản thân.
Khi cô thích Hạ Nam Phương, thích nhiệt liệt chân thành. Những tình cảm đó là thật sự, từ lúc tự mình trải qua, cuối cùng nhịn đau cắt đứt.
Khi cô không yêu Hạ Nam Phương, cũng quyết đoán kiên quyết. Những tổn thương kia từ sâu tận trong trái tim lan tràn ra tới da thịt, tuy rằng mỏng manh yếu ớt, lại đau thấu tận tâm can.
Cô chờ mong trở thành một Lý Nhiễm hoàn toàn mới, không phải khom lưng uốn gối, mặc kệ người đời xâu xé cô nữa.
Cô có thể yêu một người, không vì anh ta mà đánh mất đi bản thân. Giờ khắc này cô muốn quyết định những mong muốn của cô, những từ chối của cô.
Lúc đó m.á.u và sinh mạng của cô có lẽ mới thật sự mới tinh, mà không phải giống như lâm vào vũng bùn như bây giờ.
"Tôi không muốn gả cho Hạ Nam Phương." Ánh mắt của cô kiên định mà đối diện tầm mắt của Hạ Nam Phương.
Cô không chút nào chếch đi mà nhìn thẳng anh.
"Tôi vĩnh viễn cũng sẽ không gả cho anh, từ hôm nay trở đi, anh có thể tiếp tục dùng quyền lực của anh đi áp chế tôi, cũng có thể dùng thủ đoạn của anh đi uy h.i.ế.p tôi."
Cả khuôn mặt Hạ Nam Phương đều đang run rẩy, từng khối cơ bắp của anh đều đang căng chặt.
"Em suy nghĩ kỹ càng lại rồi nói!"
"Anh lấy những kế sinh nhai người dân trấn Vọng Khê đến uy h.i.ế.p tôi, nhận định trên tay tôi không có lợi thế có thể chống lại anh, nhưng anh sai rồi. Anh kiêu ngạo nhưng tôi cũng có thứ chống lại anh."
"Giờ phút này anh nhất định rất phẫn nộ, hận không thể bóp c.h.ế.t tôi, đúng không? Bị tôi cự tuyệt, có phải ngay cả m.á.u chảy trong người cũng đang phẫn nộ? Tự tôn của anh đang bị tôi nghiền nát trên mặt đất nên rất giận dữ đúng không?"
Lý Nhiễm nhẹ nhàng bâng quơ: "Những điều đó không phải là anh ban cho tôi sao? Anh cũng nên trải qua những chuyện đó đi, tự tôn và kiêu ngạo của tôi bị người ta đạp phía dưới, muốn làm gì thì làm, trở nên vô dụng."
"Thứ anh muốn anh cũng không động vào được. Hạ Nam Phương, kết cục hiện giờ là anh xứng đáng."