Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 141

Cập nhật lúc: 2024-08-27 09:25:03
Lượt xem: 181

Sau khi nói chuyện điện thoại, trong lòng Lý Nhiễm có tính toán, định về thành phố N rồi sẽ đi tìm Trịnh Diệc Thanh.

 

Khi cô chuẩn bị lái xe về, mới phát hiện xe c.h.ế.t máy.

 

Lý Nhiễm đen mặt, thật là "chuyện tốt" thành đôi, bây giờ xe c.h.ế.t máy, muốn cô trở về như thế nào?

 

Một đường cô chạy trong nước bùn thế này, xe không xảy ra vấn đề mới là lạ. Gọi điện thoại cho khách sạn để xử lý xe, cô lên app gọi xe về, nhưng căn bản không gọi được chiếc xe nào.

 

Cô đến nơi này có chút hẻo lánh, xe taxi mấy chục km bên ngoài căn bản không muốn đến đây, huống chi tối hôm qua bão to còn đổ bộ đến đây, tình hình giao thông có chút phức tạp.

 

Bên ngoài mưa to như trút nước, nước mưa nhanh chóng thấm vào ống quần cô ướt nhẹp, giày cũng sũng nước.

 

Gọi xe không được cô cũng không nóng nảy, mưa bão cũng sẽ dừng lại, hôm nay đi không được thì ngày mai đi cũng không sao.

 

Lại đi bộ hơn 3km, mới đến trung tâm thành phố.

 

Thành phố J là một tỉnh lẻ, trung tâm thành phố vẫn hẻo lánh như cũ, lại ngay thời tiết ác liệt thế này càng không có người, cũng may cô thuận lợi tìm được một khách sạn.

 

Đêm qua không ngủ ngon giấc, lại sáng sớm lái xe còn đi bộ nhiều như vậy, lập tức mỏi mệt, ở trong khách sạn ăn xong bữa sáng là đã ngủ say.

 

Mãi cho đến đầu buổi chiều, sau khi ngủ đủ giấc cô mới từ từ thức dậy, híp mắt sờ soạng điện thoại ở một bên, bị cuộc gọi nhỡ ở trên màn hình dọa đến đôi mắt mở to.

 

Đây là số điện thoại cá nhân của cô, người biết tính không nhiều lắm, trong nhật ký số của Hạ Nam Phương chiếm nhiều nhất, tiếp theo là Vu Hiểu Hiểu, phía sau còn có mấy cuộc của Vu Hồng Tiêu.

 

Hai người trước là người biết cô đến thành phố J, Vu Hồng Tiêu có thể là do Vu Hiểu Hiểu nói cho anh biết.

 

Nhìn dãy số, ma xui quỷ khiến mà cô ấn vào số của Hạ Nam Phương.

 

Điện thoại chỉ mới thông một tiếng "tít", đầu dây bên kia đã nhanh chóng bắt máy, giọng của Hạ Nam Phương theo tiếng gió truyền đến: "Em ở đâu?"

 

Đầu bên kia gió quá lớn, Hạ Nam Phương nói cái gì kỳ thật cô không nghe rõ, nhưng không hiểu tại sao cô lại cảm nhận được trong giọng nói anh có sự bất an... còn có kiềm nén khẩn trương.

 

"Tôi ở khách sạn."

 

Nghe thấy cô ở khách sạn, trái tim treo lên cả ngày của Hạ Nam Phương mới được thả xuống: "Em gửi địa chỉ cho tôi."

 

Nói đến đây, Lý Nhiễm đã từ buồn ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại: "Xảy ra chuyện gì thế?"

 

"Bão to ở thành phố J không có lùi, hơn nữa còn thăng cấp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-141.html.]

 

Lý Nhiễm vội vàng ngồi dậy, mở đèn, phát hiện đã cúp điện.

 

Cô kéo tấm rèm ra, nước mưa bên ngoài tạt vào kính cửa sổ thủy tinh thành một tầng ướt át, liên tiếp tạt vào trên cửa kính.

 

Bầu trời bên ngoài tối tăm một mảnh, phảng phất như đang nghênh đón tận thế.

 

Bão to thăng cấp? Cô đây là cái vận may gì?

 

Trời mưa, cúp điện, không xe.

 

Muốn cô rời đi như thế nào, không đợi cô nghĩ kỹ vấn đề này, Hạ Nam Phương ở đầu dây bên kia đã nói: "Ở tại chỗ chờ tôi."

 

Cúp máy, Lý Nhiễm nhìn điện thoại chỉ còn 30% pin, đột nhiên ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

 

Cô muốn đi xuống lầu hỏi khách sạn tình huống hiện tại thế nào, nhìn thấy ở đại sảnh của khách sạn cũng có rất nhiều khách giống cô.

 

Cảm xúc của mọi người thoạt nhìn rất nóng nảy, có một đội ngũ du lịch ở trong đám người ồn ào muốn khách sạn lái xe đưa bọn họ đến nhà ga.

 

Lý Nhiễm dùng pin còn lại không nhiều của điện thoại tìm hiểu tình huống bên ngoài, thành bố J bị mưa to tàn sát bừa bãi một ngày một đêm, vốn dĩ nói rạng sáng bão to mới vào, nhưng nào biết mới vào sáng đã biến thành thăng cấp, từ bão to thăng cấp đến bão to Plus (+).

 

Hiện tại bên ngoài ngập úng vô cùng nghiêm trọng, xe căn bản không đi được.

 

Giám đốc khách sạn kiên nhẫn giải thích một phen, nhưng khác vẫn tương đối kích động, Lý Nhiễm nghe một lát cảm thấy cứ nhắc lại yêu cầu như thế, đúng là làm khó người ta.

 

Vì thế cô đến cửa hàng nhỏ của khách sạn mua một ít bánh quy, mì gói và nước khoáng.

 

Khi ở đại sảnh còn ầm ĩ túi bụi, trong đám người có người hét lên: "Nước vào!"

 

Đèn pin trong tay mọi người chiếu xuống, cúi người đều vừa thấy nước đã vào đến đại sảnh, lại còn cuồn cuộn không ngừng ùa vào, mọi người không cãi nhau nữa, sôi nổi đi lên lầu.

 

May mắn Lý Nhiễm mua đồ sớm, chờ những người đó ý thức được hôm nay thật sự không đi được, đồ ăn rất nhanh đã bị mua sạch.

 

Lý Nhiễm ôm một đống đồ mới mua trở lại phòng.

 

Căn phòng càng tối hơn vừa rồi, khách sạn phát cho mỗi người khách một ngọn nến, sau khi thắp nến lên, cô nhận ra căn phòng trống rỗng sáng lên bằng một ngọn nến càng thêm quỷ dị...

 

Vì thế thổi tắt nến, toàn bộ căn phòng lại một lần lâm vào trong bóng đêm.

 

Người ở trong bóng tối như thế này luôn suy nghĩ vô cùng nhiều, đặc biệt sẽ suy nghĩ đến vận mệnh của mình cùng những gì đang xảy ra hoàn toàn không giống với quỹ đạo.

Loading...