Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 168
Cập nhật lúc: 2024-08-31 10:41:47
Lượt xem: 211
Lý Nhiễm: "..."
"Mỗi năm phải làm ra một bộ hệ liệt mới, tớ còn phải đi học, sao có thể đảm bảo được chất lượng?"
"Cậu ngốc sao? Văn phòng làm việc của chúng ta không phải toàn là họa sĩ sao? Có nhiều người như vậy ở trong tay, cậu có thể đem những bản phác thảo đó giao cho văn phòng đến làm, cậu chỉ cần nắm chắc nội dung trung tâm của truyện là được."
Lý Nhiễm do dự, nói không động tâm là giả, dù sao thù lao cũng gần tám con số.
Vu Hiểu Hiểu hận không thể bắt cô ký hợp đồng ngay lập tức: "Cậu không phải muốn mở phòng triển lãm tranh của mình sao? Không có tiền sao có thể mở được?"
Những lời này lập tức đ.â.m thẳng vào chỗ động tâm của Lý Nhiễm.
Cuối cùng, cô cũng đã ký hợp đồng bán mình trong vòng 5 năm này, nếu hỏi là vì sao, đại khái chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ "Cuộc sống ép buộc".
Trước khi rời đi hai ngày, Lý Nhiễm không thể từ chối lời mời của mẹ Vu mãi được nữa, tối đó đến Vu gia ăn cơm.
Nhưng lần này không giống với mỗi lần ăn cơm khác, trên bàn cơm còn có những người khác, tuy rằng cô không biết được hết, nhưng đối với cô vô cùng khách khí, sau khi lịch sự chào đón xong, không khí cũng coi như không xấu hổ.
Cô và Vu Hồng Tiêu ngồi ở bàn tròn kính rượu, cách một khoảng cách.
Khoảnh khắc cô ngẩng đầu nhìn anh, vừa lúc bắt gặp ánh mắt anh cũng nhìn sang, sau đó hào phóng mà nhìn nhau cười.
Vu Hồng Tiêu nhìn đã gầy đi một chút, dưới áo sơ mi màu đen, cơ bắp không thể hiện rõ như trước kia nữa nhưng lại rắn chắc hơn rất nhiều.
Buổi tiệc này nói đến cũng kỳ lạ, tuy nói cô đều không quen biết những người này, nhưng cũng không khó chịu khi những người này đánh giá cô.
Ánh mắt cũng không có ác ý, thậm chí còn mang theo một tia... từ ái?
Sau khi ăn xong, mọi người nhàn hạ nói chuyện phiếm, tính tình của Vu Hiểu Hiểu không thích ngồi một chỗ lâu dài, không đợi được mà dẫn theo Lý Nhiễm ra ngoài đi dạo.
"Những người ở trên bàn cơm hôm nay là ai thế?"
Vu Hiểu Hiểu đếm ngón tay: "Có chú bác nè, còn có bạn thân của mẹ tớ, là người ngồi ở bên cạnh mẹ tớ ấy. Nói ngắn gọn với cậu thế này, phàm là những người được xem là trưởng bối mà chúng ta phải cung cung kính kính đối đãi, hôm nay đều ở trên bàn ăn."
Lý Nhiễm: "..."
"Cho nên, vì sao muốn tớ đến?"
Vu Hiểu Hiểu nhún nhún vai.
Trên bàn cơm, Lý Nhiễm vừa đi, đề tài lập tức thay đổi.
Người mở miệng đầu tiên chính cha Vu, ông nhìn Vu Hồng Tiêu, trầm mặc một lát: "Con không muốn cưới Ôn Trường Ninh cũng được. Những chú bác của con đang ngồi đây đều cảm thấy Lý Nhiễm không thành vấn đề, chuyện này sẽ theo ý con."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-168.html.]
Vu Hồng Tiêu đứng lên, anh cầm ly rượu: "Các chú các bác, các dì các cô, con thật tình thích Lý Nhiễm, sẽ không cưới Ôn Trường Ninh."
Mấy trưởng bối nhìn nhau, cuối cùng cũng khó có được mà gật đầu, xem như là đồng ý.
Vu Hồng Tiêu uống cạn ly rượu trong tay, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười: "Sau này cũng hy vọng các vị trưởng bối sẽ đối đãi thật tốt với Lý Nhiễm."
Con người của Vu Hồng Tiêu này, đem tất cả những dịu dàng của bản thân đều cho Lý Nhiễm, quanh năm suốt tháng không dám theo đuổi thái quá với cô, nguyên nhân quan trọng anh vẫn luôn nhường nhịn, đó là anh và Ôn Trường Ninh không dứt bỏ được lợi ích liên hôn.
Anh dùng thời gian suốt ba tháng, thuyết phục toàn bộ Vu gia, thuyết phục toàn bộ thế lực ở phía sau Vu gia, thậm chí không tiếc tự mình đến thỉnh tội Ôn gia, đi xin lỗi họ.
Có lẽ là anh quá mức quyết tâm, lại có lẽ là Vu gia động lòng trắc ẩn, cuối cùng cũng đồng ý anh từ bỏ Ôn Trường Ninh, lựa chọn Lý Nhiễm.
Anh làm như vậy, hoàn toàn làm vì Lý Nhiễm sau này ở trong cái nhà này, cô có thể đón nhận được sự tôn trọng và sự đối đãi toàn tâm toàn ý của toàn bộ Vu gia.
Mắt thấy thắng lợi đang nhìn mình, Vu Hồng Tiêu không cầm lòng đậu mà nhìn người bên ngoài cửa sổ.
"Nhưng mà..."
Ngồi ở bên cạnh mẹ Vu là bạn thân nhiều năm của bà, họ Khương là một bác sĩ trung y, y thuật cao siêu.
"Các người có chú ý đến thân thể của Lý Nhiễm không?"
Mẹ Vu hỏi ngay: "Thân thể làm sao vậy?"
Bác sĩ Khương: "Con bé hình như có chứng can uất, hư hàn*."
Trong lòng Vu Hồng Tiêu căng thẳng: "Có nghĩa là gì?"
"Đơn giản mà nói, chính là có chút vấn đề về mang thai, khó sinh con, ngày thường không nhìn ra được, nhưng không tốt."
"Sẽ có vấn đề gì?"
Vu Hiểu Hiểu và Lý Nhiễm không thể hiểu được mà bị gọi vào bắt mạch, bác sĩ Khương dịu dàng nói: "Xem sắc mặt của cháu, khí huyết không ổn, sau khi ăn xong dì Khương sẽ kê thuốc cho cháu uống."
Sau khi bắt mạch xong, rất nhanh Lý Nhiễm đã về nhà.
Vu Hồng Tiêu nhìn bóng dáng rời đi của cô, thật lâu sau vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh, sau khi bác sĩ Khương bắt mạch cho cô nói rằng sau này xác suất cô mang thai cực thấp.
Hoàn toàn bóp c.h.ế.t sự thỏa hiệp của mọi người Vu gia.
(Chứng hư hàn: Một chứng bệnh trong Đông y, xuất hiện do không đủ dương khí, cơ năng suy thoái, các cơ quan trong cơ thể không được sưởi ấm, dễ dẫn đến một số triệu chứng như cơ thể yếu ớt, chân tay lạnh giá, vô sinh...
Chứng can uất: Chứng bệnh trong Đông y. Khi người bệnh bị uất ức, bực tức, khí cơ bị rối loạn, can sẽ mất sự điều hòa và tắc nghẽn, dẫn đến các tình trạng như đau tức ngực, trướng bụng...)