Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-07-31 17:06:15
Lượt xem: 877

Thời điểm Hạ Nam Phương về nhà đã là buổi tối, mới phát hiện Lý Nhiễm không có ở nhà.

 

Phòng ngủ trống không, anh tựa hồ như không quen, giống như là anh đã có thói quen Lý Nhiễm cho anh ôm, cho anh dịu dàng ấm áp... nhưng tất cả những thói quen ấy đã biến mất sạch sẽ không còn.

 

Hạ Nam Phương như có chút bực bội mà kéo caravat xuống, tay xoa xoa mi tâm, tựa hồ như chuyện Lý Nhiễm giở tính tình trẻ con giận dỗi làm loạn lần này không thể nhịn được nữa.

 

Đêm qua sau khi Hạ Nam Phương biết được Lý Nhiễm đi quán bar đã bắt đầu nhẫn nại.

 

Mới vừa về nước đã được thông báo Lý Nhiễm buổi tối đến quán bar, cuối cùng còn nháo đến cục cảnh sát, trong lòng đương nhiên sẽ không vui vẻ.

 

Nhưng sự không vui đó sau khi Lý Nhiễm ngoan ngoãn cùng anh trở về, biến mất không chút dấu vết.

 

Hôm nay biết được Lý Nhiễm lại chạy đến chung cư nhỏ xíu kia, trong lòng Hạ Nam Phương đối với điều đó không vui, như là đang lúc lửa cháy lại đổ thêm dầu vào lửa rồi trực tiếp cọ cọ cháy lên.

 

Anh với tay lấy áo khoác, một mình lái xe lao đi.

 

_____

 

Chưa đến 10 giờ tối, tiếng chuông cửa vang lên.

 

Lúc ấy, Lý Nhiễm đang ngồi xổm trong nhà vệ sinh tẩy thuốc màu bàn, cô rửa sạch tay, chân trần từ nhà vệ sinh chạy tới, sàn nhà có chút lạnh, cô bị đông lạnh có chút run run, một bước đi một bước nhảy chạy đến mở cửa lấy cơm hộp.

 

Lòng tràn đầy vui sướng tưởng cơm hộp đã đến, vừa mới mở cửa ra, kết quả lại nhìn thấy Hạ Nam Phương đang đứng đấy.

 

Cuộc sống luôn là như thế, thường xuyên nhân lúc bạn không chú ý quăng cho bạn một đòn chí mạng, dùng hoa tươi và thức ăn ngon đóng gói làm mồi để sau đó quăng l.ự.u đ.ạ.n đến.

 

Lý Nhiễm lại lần nữa hoài nghi cuộc đời.

 

Từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ đến, Hạ Nam Phương sẽ xuất hiện trước cửa nhà của cô.

 

Tim Lý Nhiễm không tự chủ được mà nhói lên một cái, bởi vì người đứng ngoài cửa kia, phảng phất khiến toàn bộ thế giới của cô đều đang run rẩy.

 

Cô đứng ngây ra đó, tứ chi như bị điểm nguyệt, không biết âm thanh phát ra từ đâu, ồm ồm hỏi: "Sao anh lại đến đây?"

 

Trên đường đến đây quả thật Hạ Nam Phương đang rất tức giận, nhưng sau khi thấy Lý Nhiễm cùng với phản ứng của cô, ngay lập tức không còn tức giận nữa.

 

Khóe môi không tự chủ được mà giương cao lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-18.html.]

 

Tuy rằng biên độ cong rất nhỏ nhưng nhiêu đó cũng đủ để biểu hiện rằng tâm trạng của anh không tồi.

 

Hai người đứng đối diện, đối mặt với nhau nhưng lại không nói chuyện. Ở nơi an an tĩnh tĩnh vào ban đêm như thế này, bầu không khí như là đang gặp lại cố nhân đã lâu không gặp.

 

Đầu tiên Hạ Nam Phương đứng ở cửa một lúc lâu, anh đang chờ Lý Nhiễm đến ôm anh, giống như trong quá khứ kia.

 

Nhưng Lý Nhiễm không hề động đậy, Hạ Nam Phương có chút ngoài ý muốn.

 

Giằng co thêm một lúc, Hạ Nam Phương cố ý tiến thêm một bước, muốn kéo khoảng cách của hai người lại.

 

Lý Nhiễm lại không tự giác mà lui lại một bước.

 

Bước chân của Hạ Nam Phương dừng lại, anh không bỏ qua khoảnh khắc Lý Nhiễm nhẹ nhàng lui về sau một bước, khóe miệng nhấp nháy, khó hiểu nhìn cô.

 

Đáy mắt lộ ra tia nhợt nhạt không vui, anh chưa từng bị Lý Nhiễm cự tuyệt như hôm nay.

 

Lý Nhiễm lui về sau một bước, có chút xấu hổ, cô giơ tay muốn đóng cửa: "Anh vào đi."

 

Người ngoài cửa nhấc chân tiến vào, thân hình cao lớn đĩnh đạc nháy mắt biến chung cư nhỏ bé đơn sơ lại càng thêm nhỏ.

 

Khi đi ngang qua bên người Lý Nhiễm, ánh mắt anh dừng một giây: "Lại đây."

 

Lý Nhiễm đi theo sau anh, suy nghĩ có chút hỗn loạn.

 

Cô cũng từng thử tưởng tượng xem, nếu dọn ra khỏi Hạ gia, Hạ Nam Phương sẽ có phản ứng gì.

 

Nhưng mà đến cuối cùng, cô cũng không thể tưởng tượng được. Phản ứng của Hạ Nam Phương đại khái chính là... không có phản ứng. Cô chưa bao giờ cảm thấy mình rời đi sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của anh cả, cô cũng rất rõ ràng địa vị của mình ở trong lòng anh.

 

Tưởng tượng ngàn vạn loại khả năng, tuy nhiên không có suy nghĩ đến loại tình huống này...

 

Thế mà anh lại tự mình đến.

 

Hạ Nam Phương một bên tiến vào, một bên đánh giá căn hộ của cô.

 

Liếc mắt một cái đã nhìn thấy hết toàn bộ căn nhà, phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ vừa xem đã hiểu ngay.

 

Cái nơi mà ngay cả vỏ trứng cũng không bằng, Hạ Nam Phương nhíu mày ghét bỏ. Anh khom người ngồi xuống sofa, tầm mắt rơi xuống trên chân cô: "Dép đâu?"

Loading...