Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 210

Cập nhật lúc: 2024-09-08 09:28:26
Lượt xem: 149

[Phục Ma Truyện] hiện đang là một trong những siêu phẩm game mobile trong nước, vẫn đang trong giai đoạn phát triển và tuyên bố sẽ trở thành game nâng cấp phong cách tiên hiệp hot nhất toàn cầu. Nên đội ngũ sản xuất trò chơi cũng tranh thủ tuyên truyền, từ lúc bắt đầu dự án, họ đã phát triển công cụ trò chơi tốt nhất, đội ngũ vẽ minh họa giỏi nhất và những người viết kịch bản thiết kế trò chơi chất lượng nhất.

 

Hiện trường buổi họp báo đông nghịt người không thua gì một buổi họp mặt fan, nhiều người hâm mộ game coi buổi họp này như một buổi triển lãm cosplay.

 

Người hâm mộ game từ khắp nơi trên thế giới tập trung tại đây, mặc đủ các loại trang phục trong game.

 

Lý Nhiễm đi ở trong đám người, xoay vần giữa thế giới giả tưởng cùng thế giới thật, kíƈɦ ŧɦíƈɦ lại kinh ngạc.

 

Đi theo hướng dẫn của nhân viên công tác, cô nhanh chóng ra phía sau sân khấu, trong phòng thay đồ chờ trang điểm.

 

Ngay lúc này Hạ Nam Phương gọi điện đến, cô vừa mới xuống máy bay được có hai tiếng, tên đàn ông này đã gọi hai cuộc.

 

"Anh rảnh lắm sao?" Cô có chút tức giận, còn không phải là tốt nghiệp về nước thôi sao?!?

 

Còn không phải chỉ là tới lời hẹn ước hai năm thôi sao!?

 

Tên đàn ông này gấp đến độ hận không thể buộc chặt cô trên người anh ta thế à!?

 

"Không rảnh, vào họp ngay đây."

 

Lý Nhiễm thở ra một hơi: "Không rảnh anh còn còn gọi điện thoại cho tôi làm gì?"

 

"Mệt không?" Hạ Nam Phương ở đầu bên kia căn bản không muốn thảo luận với cô vì sao không rảnh còn gọi điện thoại.

 

"Có chút, lên máy bay có chút sớm, máy bay còn bị delay."

 

"Tối đến chỗ anh đi." Ngữ khí của người đàn ông nhẹ nhàng như đang nói "tối nay ăn một bữa cơm" vậy.

 

Lý Nhiễm nhịn không được mở to hai mắt: "Chờ đã. Hai người chúng ta phát triển thành quan hệ "buổi tối đến chỗ của anh" từ khi nào vậy."

 

Hạ Nam Phương ở đầu bên kia cười nhẹ một tiếng, cũng không biết là cười Lý Nhiễm trở nên thông minh hay là cười thủ đoạn của mình quá vụng về.

 

"Tới chỗ của anh... ăn cơm đi."

 

Lý Nhiễm nhỏ giọng oán giận một câu: "Tôi làm gì có thời gian ăn cơm tối với anh chứ, hôm nay mới vừa về nước, nhóm dự án bên này còn một đống chuyện, hơn nữa tiệc tối không thể trốn." Nói xong lại nghĩ đến cái gì đó: "Ngày mai lại phải đi xã giao rồi, bàn giao các loại công việc có lẽ bận họp cả một ngày."

 

Hạ Nam Phương ở đầu bên kia điện thoại không nói lời nào, có vẻ tức giận: "Vậy còn anh thì sao?"

 

Lý Nhiễm bị anh chọc cười: "Vậy chỉ có thể xếp hàng đến ngày mốt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-210.html.]

 

Hiển nhiên, người đàn ông luôn quen được ưu tiên, không có ý định sắp xếp cho đến ngày mốt.

 

Ở nơi khác vừa họp xong. Ngay lập tức, anh liền bay trở về.

 

Khi trò chuyện vào buổi sáng, hai người còn ở hai thành phố, buổi chiều Hạ Nam Phương đã về tới thành phố N.

 

Mà công việc của Lý Nhiễm so với miêu tả với Hạ Nam Phương còn bận rộn hơn nhiều, trước kia ở nước ngoài cô cơ hồ chưa bao giờ xử lý loại chuyện xã giao này.

 

Trong công ty Monfihs, từng phòng trực thuộc đều tự tay của những hoạ sĩ trong phòng sáng tạo, ở đây mỗi tâm hồn của mọi người đều được tự do, không có sự hạn chế, không có hận thù giữa các cá nhân, ai nấy đều thoải mái tự nhiên ở chung.

 

Từ lúc về nước đến giờ, nhóm của Lý Nhiễm trong nháy mắt không thể chịu nổi bầu không khí làm việc như thế này, bắt đầu từ phần giới thiệu cho đến khi tiệc chào mừng triển lãm.

 

Nhóm dự án vốn dĩ muốn thể hiện sự chào đón của mình đối với nhóm của Lý Nhiễm, nhưng nào biết khiến nhóm các bạn nhỏ sợ tới mức tất cả đều muốn chạy trốn.

 

Cuối cùng chỉ còn lại Lý Nhiễm là trụ cột duy nhất ở công ty bên này, một mình chiến đấu hăng hái.

 

Tiệc tối, Lý Nhiễm ngồi trên ghế sofa bên cửa sổ híp híp mắt, buồn ngủ đến mức tâm hồn gần như lơ lửng trên không trung.

 

"Xin chào."

 

Lý Nhiễm mở mắt ra, trước mặt đứng một người đàn ông, rất cao lớn, diện mạo cũng rất anh tuấn.

 

Cô gật gật đầu, dường như không thích ứng được với tiếng gọi đột ngột: "Có chuyện gì không?"

 

Người đàn ông tự giới thiệu: "Tôi là Trịnh Huyền Lang."

 

Lý Nhiễm lục lọi lại ký ức trong đầu, sau đó vẻ mặt khẳng định, bọn họ chưa từng gặp nhau.

 

Trịnh Huyền Lang dường như cảm nhận được vẻ khó hiểu trên mặt Lý Nhiễm: "Vừa rồi ở buổi họp báo chúng ta đã từng gặp mặt."

 

Người ở buổi họp báo nhiều như vậy nên Lý Nhiễm không có ấn tượng gì.

 

Trịnh Huyền Lang cũng không để ý, dịu dàng khéo léo cười cười: "Nếu không quen biết vậy thì làm quen lại từ đầu một chút."

 

"Tôi là Trịnh Huyền Lang, nhà đầu tư của [Phục Ma Truyện]."

 

Ba chữ nhà đầu tư này, cho dù đặt ở trong trường hợp nào thì đều khiến người ta phải gọi là "cha lớn" mà đối đãi, Lý Nhiễm lập tức đứng lên: "Xin chào."

 

Trịnh Huyền Lang đưa tay ra, Lý Nhiễm lễ phép bắt tay.

Loading...