Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-09-09 16:10:52
Lượt xem: 135
Đến công ty game, Lý Nhiễm dừng xe cách công ty mấy trăm mét, cô liếc nhìn xung quanh một lượt.
"Anh xuống xe trước đi."
"Hả?"
"Anh xuống từ xe tôi, nếu truyền vào công ty thì không biết sinh ra bao nhiêu scandal."
Cái từ 'scandal' này vừa mới mẻ lại vừa kích thích, Hạ Nam Phương cảm thấy hứng thú hỏi: "Người trong công ty em không biết quan hệ của hai ta sao?" Anh vừa nói vừa nhấn mạnh hai chữ 'hai ta'.
Rõ ràng trong trong sạch sạch, lại bị anh nói như thể có điều giấu giếm.
Vẻ mặt Lý Nhiễm đứng đắn: "Hai ta có mối quan hệ gì?"
Cô kéo dài giọng, như đang tìm từ thích hợp: "Đơn thuần..."
Gò má Hạ Nam Phương thoáng dựa lại gần, giữa mày tràn đầy vẻ nghiêm túc, nhưng không nhúc nhích, lẳng lặng nghe cô nói tiếp.
Lý Nhiễm hiểu ý, giật mình một cái phản ứng lại, đây là đang đào hố cho cô nhảy sao?
Thuận thế sửa miệng: "Mối quan hệ quen biết đơn thuần."
Hạ Nam Phương nín thở ngưng thần đợi cô nói tiếp, đột nhiên nghe thấy từ hợp lý như thế, bỗng dưng cười rộ lên: "Mối quan hệ quen biết anh thừa nhận, còn đơn thuần hay không đơn thuần..."
"Thì khó mà nói."
Lý Nhiễm đẩy khuôn mặt đang dán sát lại gần mình ra: "Nghĩ cái gì đấy? Xuống xe cho tôi!"
Rõ như ban ngày, mọi thứ đều rõ ràng.
Xe cộ tấp nập, người đến người đi.
Hạ tổng bị đuổi xuống xe, một người đứng ở trên đường cái rộng lớn, chiếc xe Maybach không xa không gần đi theo sau tới gần.
Sau khi chậm rãi dừng lại, bóng người đứng trên đường cái biến mất không thấy.
Lý Nhiễm gửi xe vào gara dưới tầng hầm của công ty, ấn thang máy lên tầng.
Sau khi ký hợp đồng game [Phục Ma Truyện], Lý Nhiễm thoáng nghe thấy một số vấn đề nội bộ bên trong dự án trò chơi này, ví dụ kinh phí ban đầu của trò chơi là 200 triệu, theo dự tính lúc đó thì trong vòng hai năm sẽ hoàn vốn.
Nhưng đã ba năm trôi qua kể từ khi trò chơi này phát hành bản hoàn chỉnh công khai ra thị trường đầu tiên, 200 triệu không những không thu hồi về được mà còn biến mất như bọt biển.
Ở bên ngoài khua chiêng gõ trống tưởng chừng như một game rất hot, nhưng bên trong nội bộ lại loạn thành một cục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-216.html.]
Đây cũng là chỗ Lý Nhiễm không hiểu, theo lý mà nói thì đây chắc chắn là một công việc kinh doanh chỉ có chi mà không có thu, tại sao Hạ Nam Phương lại đột nhiên đầu tư vào đó.
Cô không cảm thấy Hạ Nam Phương là một nhân vật dễ bị cảm xúc cá nhân ảnh hưởng.
Anh là một doanh nhân luôn hướng đến lợi nhuận, không thể nào thấy cái hố lớn như vậy mà còn nhảy vào.
Phòng họp trên tầng mười tám của bộ phận dự án [Phục Ma Truyện], hiện giờ đang ồn ào đến long trời lở đất.
Từ rất xa đã nghe thấy tiếng gầm rú như tiếng chuông lớn phát ra từ trong phòng họp.
"Tôi không đồng ý, cái dự án này nhìn là biết tốn rất nhiều tiền, cậu còn bảo cổ đông chúng tôi đầu tư nữa à?"
"Trịnh Huyền Lang, cậu đừng tưởng chúng tôi không biết cậu có âm mưu gì, cậu định kéo chúng tôi xuống nước rồi bản thân thoải mái xoay người đi ư?"
Lý Nhiễm đứng ở ngoài cửa, dừng chân.
Nghiêng người thoáng nhìn vào trong, vừa lúc nhìn thấy Trịnh Huyền Lang ngồi trên ghế chính giữa màu đen, hắn mặc áo sơmi màu đen, mười ngón tay đan vào nhau chống trán.
Người bên trong không có động tĩnh gì, sau một lúc mới nghe thấy có người nói chuyện: "Dương tổng, tôi có âm mưu gì được?"
Lý Nhiễm nhìn thấy Trịnh Huyền Lang đứng lên, cô cũng không phải muốn nghe lén, chỉ là bây giờ mà đi vào thì hình như không ổn lắm.
"Lúc trước tôi làm dự án này, vài vị các người..." Hắn nhìn vài người trên bàn họp, cười lạnh: "Dương tổng, từng người các người ở đây. Ai cũng đã đến cửa xin tôi đến đầu tư cái dự án này."
Trịnh Huyền Lang chống tay lên mặt bàn, ngón tay gõ gõ: "Làm sao? Bây giờ kinh tế của dự án bị hoãn, các vị đến tìm tôi tính sổ à?"
Cầm đầu là Dương tổng, bao gồm cả mấy người ngồi trên ghế, hai mặt nhìn nhau không lên tiếng nữa.
Trịnh Huyền Lang ngồi xuống ghế lần nữa, giọng nói mang theo mấy phần lười biếng: "Cuộc họp hôm nay có nhà đầu tư mới, các ông yên tâm đi."
Dương tổng không tin: "Hiện tại trò chơi này bị gác lại thành như vậy, ai mà còn đến đầu tư?"
Trong đầu Lý Nhiễm quanh quẩn mấy câu nói đó của bọn họ, nhẹ nhàng lui về sau hai bước, trở lại văn phòng.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô nhậm chức, bộ phận của họ và bộ phận thiết kế ở chung một văn phòng, khi Lý Nhiễm còn chưa đến thì toàn bộ văn phòng đều do bộ phận thiết kế quản lý.
Bây giờ Lý Nhiễm nhậm chức, trở thành giám đốc nghệ thuật chung của cả hai bộ phận.
Lúc cô tiến vào, người trong văn phòng đang cãi cọ ồn ào, hơn ba mươi người ở đại sảnh như học sinh trung học, tốp năm tốp ba tụ tập thành nhóm.
Lý Nhiễm liếc nhìn.
Bọn họ đang lướt Taobao.
Cô ho nhẹ một tiếng, mọi người lập tức như chim vỡ tổ vội vàng bay đi.