Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 228
Cập nhật lúc: 2024-09-11 12:50:44
Lượt xem: 126
Cửa kính của văn phòng phản chiếu khuôn mặt ngạc nhiên của Lý Nhiễm và vẻ bình tĩnh của Hạ Ôn Sa.
Lý Nhiễm vẫn chưa tin lắm: "Sao cô ở đây?"
Hạ Ôn Sa ngồi trên ghế sofa trong văn phòng của Lý Nhiễm, thấy Lý Nhiễm đi vào, buông tờ tạp chí trong tay xuống: "Chờ chị lâu rồi."
"Chờ tôi?"
Hạ Ôn Sa duỗi tay ra: "Sara, nhà thiết kế trò chơi, hiện tại bị điều phái đến nhóm dự án [Phục Ma Truyện]. Nội dung công việc là khai phá phát triển trò chơi."
Hôm Lý Nhiễm đụng phải Hạ Nam Phương ở suối nước nóng đó, là anh hẹn gặp Hạ Ôn Sa vừa về nước.
Vốn dĩ ngày đó nên giới thiệu hai người với nhau.
Hạ Nam Phương điều Hạ Ôn Sa đến là có nguyên nhân của anh, tuy Lý Nhiễm là hoạ sĩ minh hoạ, cũng từng tham dự vào bộ phận thiết kế trò chơi, nhưng ở toàn bộ lĩnh vực mà nói hiển nhiên vẫn là tấm chiếu mới.
Đặc biệt là đang đối mặt với dự án khổng lồ phức tạp chưa hoàn thành như [Phục Ma Truyện] như thế, Lý Nhiễm là một hoạ sĩ thuần tuý rất khó lật ngược tình thế ngăn cơn sóng dữ vào thời điểm này.
Hiện tại [Phục Ma Truyện] đã bị cắt giảm một nửa, toàn bộ công ty từ trên xuống dưới đang chờ phương án mới của dự án, nhưng Lý Nhiễm bên này vẫn luôn dậm chân tại chỗ.
Lý Nhiễm tâm cao khí ngạo, không muốn chịu thua muốn hoàn thành tốt công việc trong dự án này.
Từ lòng riêng mà nói, Hạ Nam Phương muốn rút Lý Nhiễm khỏi dự án, anh muốn Lý Nhiễm chỉ đơn thuần làm một hoạ sĩ, không cần phải đi chịu khổ làm chuyện không được hồi báo như thế.
Sau đó điều khiến anh thay đổi chủ ý... có lẽ là do Lý Nhiễm kiên trì, từ ngày đầu tiên cô bắt đầu tiến vào dự án, liền toàn tâm toàn ý chăm lo cho nó.
Hoàn toàn không có vì dự án bị cắt giảm mà nản lòng thất vọng.
Có lẽ là vì thành toàn Lý Nhiễm, hoặc cũng là vì thành toàn cho anh.
Tóm lại Hạ Nam Phương phí sức lực rất lớn mới đem được Hạ Ôn Sa đến đây giúp đỡ.
Điều đó khiến Hạ Ôn Sa không thể hiểu nổi.
Dự án [Phục Ma Truyện] này cơ hồ không có khả năng khởi tử hồi sinh nữa.
Nhưng ngày ngày Hạ Nam Phương một hai phải làm được chuyện này.
Ngày hôm đó sau khi Lý Nhiễm rời đi, Hạ Ôn Sa có hỏi một câu: "Sao anh không nói cho chị ấy biết những chuyện anh làm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-228.html.]
Hạ Nam Phương nhìn theo bóng lưng Lý Nhiễm, trong giọng nói không hề tranh công: "Những thứ này có là gì, so với những thứ cô ấy trao cho anh thì còn kém xa."
Hạ Ôn Sa không hiểu Hạ Nam Phương đang nói gì, nhưng có thể mơ hồ đoán được có lẽ năm đó Lý Nhiễm đã đem thứ rất rất quan trọng của cô trao cho Hạ Nam Phương.
Chỉ là Hạ Nam Phương không quý trọng nó.
"Anh giàu như thế, hà tất gì để chị ấy liều mạng trong cái dự án kiểu đó, cho chị lấy làm một cái khác không phải tốt hơn sao?"
Đúng là Hạ Nam Phương có tiền, những việc có thể giải quyết được bằng tiền thì ở trong mắt anh không phải việc khó.
Trước kia anh vẫn luôn cho rằng chỉ cần cho Lý Nhiễm cuộc sống giàu sang, trang sức quý giá, thì đó là biểu hiện tình yêu anh dành cho cô.
Cho đến sau này anh mới hiểu ra, thứ cảm động nhất trên đời này thường nhất định không phải là tiền.
Thời điểm Lý Nhiễm nghèo nhất, cô cũng không vì tiền mà bán đứng tình yêu của mình.
____
Thấy Hạ Ôn Sa là đồng nghiệp của mình, Lý Nhiễm duỗi tay ra: "Xin chào, tôi tên Lý Nhiễm, hai ngày trước chúng ta vừa mới gặp nhau."
Hạ Ôn Sa gật gật đầu, vẫn là dáng vẻ đại tỷ lạnh lùng như cũ.
Hạ Ôn Sa lăn lộn trong ngành lâu hơn Lý Nhiễm nhiều, rất giỏi trong việc giải quyết các mối quan hệ công chúng xã giao.
"Đây là sơ yếu lý lịch của tôi." Trên danh nghĩa hiện tại Hạ Ôn Sa là cấp dưới của Lý Nhiễm.
"Tạm thời trình độ của tôi cùng cấp bậc với chị, nhưng dựa theo địa vị thì tôi là cấp dưới của chị."
Lý Nhiễm nhận lấy sơ yếu lý lịch của Hạ Ôn Sa, nhìn tên tiếng anh Sara trong đó, lại lướt xuống dưới một lượt, càng đọc ánh mắt càng lộ ra kinh ngạc, nhìn lý lịch hoành tráng này của Hạ Ôn Sa, không biết vì sao Hạ Ôn Sa lại đến nhóm dự án này của mình.
"Được người ta ủy thác."
"Ai gửi?"
Hạ Ôn Sa im lặng, cô ta chuyển đề tài chỉ chỉ bản thiết kế trên bàn làm việc của Lý Nhiễm.
"Lúc nãy tôi có nhìn bản thiết kế bị trả về của các chị."
Lý Nhiễm nhìn một xấp bản vẽ dày cộm bị trả về kia.
"Xin lỗi, tôi không phải cố ý chạm vào đồ của chị, chỉ là ngồi đây có chút nhàm chán. Nhìn nhìn lật lật, cũng tiện tay thay đổi dựa theo kế hoạch lúc trước của chị."