Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 271
Cập nhật lúc: 2024-09-20 12:56:46
Lượt xem: 82
Cha Lý nhíu mày: "Sao vậy? Nhiễm Nhiễm vừa đi là cậu lộ nguyên hình rồi sao?"
Hạ Nam Phương không đáp.
Anh của hiện tại ở trước mặt Lý Nhiễm luôn thành thật thuần khiết, bản tính ác liệt của quá khứ đều giấu vào nơi sâu nhất.
Nhưng ngay cả như vậy, Hạ Nam Phương vẫn là Hạ Nam Phương như cũ.
Thuộc tính trung khuyển của anh chỉ có ở trước mặt Lý Nhiễm.
Một khi rời khỏi tầm mắt của cô rồi thì thái độ không khoan nhượng không cho khép xâm phạm của người đàn ông lập tức bộc lộ ra không sót gì.
Cho dù ngồi đối diện có là cha Lý đi nữa thì giọng của Hạ Nam Phương vẫn lạnh như cũ.
"Bác trai, cứ uống từng ly từng ly như vậy không thú vị chút nào."
"Nếu bác muốn chuốc say con, không bằng chơi lớn một vố?"
Cha Lý nhảy dựng: "Chơi lớn cái gì?"
Hạ Nam Phương đẩy cái ly ra cầm lấy chai rượu, rót đầy ba loại rượu vang trắng, đỏ và Vodka vào ba ly khác nhau.
Anh tự rót đầy ly cho mình thì thôi lại còn rót đầy ly cho cho cha Lý.
"Chúng ta cùng uống ba ly rượu này thì sao?"
Cha Lý cười lạnh trong lòng, người hiểu rượu đều biết, không thể uống lẫn vào nhau được.
Cho dù người có tửu lượng cao đi chăng nữa thì chỉ cần uống hỗn hợp sẽ nhanh chóng say mèm.
Ánh mắt cha Lý như suy tư gì đó nhìn Hạ Nam Phương, không biết Hạ Nam Phương thật sự không hiểu rượu hay là đang giả heo ăn thịt hổ.
"Cậu chắc chứ?"
Hạ Nam Phương: "Con người con ngày thường rất ít uống rượu, đó là nguyên tắc của con."
"Nhưng hôm nay con vì Nhiễm Nhiễm..."
"Con không quan tâm nhiều như vậy nữa."
Ngày thường Hạ Nam Phương tuyệt đối không phải là người lỗ mãng, anh làm việc trước nay đều cần có sự nắm chắc, phải thật cẩn thận, tuyệt đối không cho phép có chuyện ngoài ý muốn xảy ra dù chỉ là nhỏ nhất.
Vậy mà có thể nghe thấy mấy chữ "không quan tâm nhiều như vậy" từ loại người như anh, đúng là vô cùng hiếm thấy.
Cũng theo như lời anh nói, hôm nay là vì Lý Nhiễm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-271.html.]
Như vậy, thì không có quy tắc nào là đúng rồi.
Cha Lý sảng khoái đồng ý: "Được."
Ông dám chắc Hạ Nam Phương đang nhất thời hành động theo cảm tính, bất luận là vì muốn thể hiện sự quyết tâm trước mặt ông hay là có mục đích gì khác.
Tóm lại, cha Lý chắc chắn anh không có tửu lượng gì đáng nói.
"Nhưng mà..." Hạ Nam Phương xoay xoay ly rượu trong tay.
"Uống rượu, dù sao cũng phải cá cược gì đó mới hay." Ánh mắt Hạ Nam Phương sáng quắc, giống như vua sói đang tuần tra lãnh địa của mình trong đêm tối.
Cha Lý tập trung: "Muốn cá cược điều gì?"
"Nếu con thắng, bác phải đồng ý cho chúng con ở bên nhau."
Cha Lý hừ lạnh một tiếng, ánh mắt tôi biết ngay là như thế: "Nếu tôi không đồng ý thì sao?"
Dùng phép khích tướng thành công khiến Hạ Nam Phương cười cười.
Nhưng trong mắt lại không có gì ý cười: "Vô luận bác có đồng ý hay không thì quyền quyết định nằm ở Nhiễm Nhiễm không phải sao?"
"Làm ba của cô ấy, bác trai bác nhất định không muốn vì loại chuyện này mà con gái mình sinh ra khoảng cách với bác chứ?"
"Cũng vậy, làm con gái của bác, Nhiễm Nhiễm cũng không muốn cãi nhau với bác đến mức quá khó coi."
Cha Lý nhìn Hạ Nam Phương: "Dù sao con bé cũng là con gái của tôi, cậu cảm thấy con bé nghe cậu hay là nghe tôi?"
Hạ Nam Phương cũng không để ý đến cha Lý cố chấp, ngược lại đạm mạc tung ra một câu: "Tuy cô ấy là con gái của bác, nhưng người sống với cô ấy cả một đời... là con."
Câu nói này của anh rất khiêu khích, cha Lý nhất thời thay đổi sắc mặt liên tục.
Các khớp tay đang cầm chặt ly rượu dần dần từ xanh chuyển thành trắng, giống như một giây nữa sẽ ném ly rượu vào mặt Hạ Nam Phương vậy, phẫn nộ đến cực hạn.
"Thằng ranh cậu... sao dám nói những lời như thế trước mặt tôi? Sống với con bé cả đời... cậu cũng xứng?"
So với cha Lý vẻ mặt đầy phẫn nộ, Hạ Nam Phương trấn định cơ hồ không hề gợn sóng: "Bác trai, có một câu gọi là 'phản tác dụng' đấy ạ?"
Cha Lý cười lạnh một tiếng: "Không phải muốn cá cược sao?"
"Nếu cậu thua thì từ đây về sau cậu không bao giờ được gặp Nhiễm Nhiễm."
Hạ Nam Phương cười cười, nụ cười kia vô cớ để lộ ra sự tự tin: "Được."
Ba ly rượu được bày ra trước mặt, lần lượt từ trái sang phải là rượu vang trắng, vang đỏ và Vodka.
Hạ Nam Phương theo thứ tự nâng ly lên, mắt không nháy uống hết ba ly rượu trên bàn.