Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 293
Cập nhật lúc: 2024-09-24 15:35:07
Lượt xem: 82
Những lời ngày ấy của Khổng Phàn Đông nói như ném một viên đá vào trong lòng Lý Nhiễm, khiến tâm trí cô lúc nào cũng rối loạn.
Tuy cô thích Hạ Nam Phương, nhưng chưa bao giờ đặt mình vào vị trí chủ mẫn của Hạ gia, trở thành Hạ phu nhân, đây quả thật là điều bất công với anh.
Anh chọn Lý Nhiễm cùng với Lý Nhiễm lựa chọn anh thực tế thứ hai người chịu trách nhiệm gánh vác hoàn toàn khác nhau.
Lý do cô sẵn sàng ở bên anh chỉ đơn giản là cô thích anh, mà anh cũng đủ yêu cô, gia đình nhỏ mà bọn họ muốn hình thành không có gì phức tạp, nhưng Hạ Nam Phương lại không giống vậy, anh là bộ mặt của Hạ gia, là đại diện của Hạ gia, dựa trên các mối quan hệ phức tạp giữa các nhà đã được hun đúc hơn một thế kỷ qua thì đó là vấn đề mà sau này bọn họ không thể không đối mặt.
Lúc trước khi cô còn ở Hạ gia cũng thường xuyên nhìn thấy Hạ phu nhân mời vợ của các quan chức giàu có đến nhà uống trà, chẳng qua khi bà ta muốn giáo huấn làm cô mất mặt gì đó sẽ gọi cô xuống nhà đãi khách, cũng sẽ khiến cô xấu hổ trước mặt mọi người.
Bởi vậy cô vẫn luôn rất bài xích chuyện đó.
Có thể là theo bản năng không thích, thế nên cô và Hạ Nam Phương ở bên nhau lâu như vậy rồi cô chưa từng chủ động suy xét về vấn đề đó.
Nếu không phải Khổng Phàn Đông nhắc nhở thì không biết cô sẽ tự động bỏ qua đến bao giờ.
Mấy ngày trong lòng cô không khỏi có chút ảo não, đặc biệt càng lúc càng đến gần thời điểm không thể không đối mặt, trong lòng càng không có chút tự tin nào.
Buổi tối, Hạ Nam Phương khó có được không tăng ca.
Lý Nhiễm định trịnh trọng nghiêm túc nói chuyện này với anh.
Máy rửa bát đặt riêng đã được lắp đặt, Lý Nhiễm đặt chén đũa vào rồi lau khô tay ra ngoài.
Hạ Nam Phương ôm eo cô, đi theo phía sau cô, cùng cô vào thư phòng.
Lý Nhiễm rất ít khi vào thư phòng của anh, đây là nơi anh xử lý công việc ngày thường cũng là nơi mà người thuộc về hệ rảnh rỗi như cô không bước vào.
Cô vốn định ngồi trong thư phòng như buổi họp mà nói chuyện với anh, nào biết vừa mới ngồi xuống Hạ Nam Phương đã kéo cô vào trong lòng, dáng vẻ không hề nghiêm túc.
"Anh buông em ra trước đã, em có chuyện muốn nói với anh."
Hai ngày trước anh vừa mới đi công tác, tối hôm nay vừa mới về, vừa mới bước vào cửa đã bắt đầu nhìn chằm chằm cô rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-293.html.]
Chẳng qua lúc ấy Lý Nhiễm bận chuyện trong tay nên không rảnh để ý đến anh.
Tay ôm eo cô của anh càng siết chặt hơn, như thể anh có chuyện gì đó muốn nói.
Lý Nhiễm bị anh ôm có chút nóng nảy, hơn nữa tư thế này không nói chính sự được, vì thế cô mới lựa chọn nói chuyện với anh trong thư phòng... nhưng cuối cùng cũng không lay chuyển được người đàn ông đang càng lúc càng ôm chặt không buông tay kia hơn.
Lý Nhiễm miễn cưỡng đối mặt với anh: "Chúng ta chuyển nhà đi anh."
Hạ Nam Phương đang gác cằm lên cổ cô ngửi ngửi: "Hôm nay em dùng nước hoa gì thế?"
Quả nhiên lực chú ý của Lý Nhiễm bị anh hấp dẫn, cuối đầu ngửi ngửi quần áo mình: "Em đâu có dùng nước hoa đâu anh."
Hạ Nam Phương ngửi từ cổ cô đến xương quai xanh: "Có mùi hoa quế thoang thoảng."
Lý Nhiễm nhớ buổi chiều đã làm món hoa quế gạo nếp ngó sen, cô ngâm mình trong vị ngọt hoa quế ngào ngạt cả một buổi trưa, khó tránh khỏi trên người lại có mùi thơm hoa quế.
"Là mùi hoa quế gạo nếp ngó sen đó."
Hạ Nam Phương cười cười: "Nhất định ăn rất ngon."
Giọng anh nói câu này rõ ràng không phải nói món hoa quế gạo nếp ngó sen.
Đề tài xém chút nữa bị anh đánh trống lãng đến nơi khác, Lý Nhiễm một lần nữa vòng về: "Anh có đồng ý không ạ?"
Hình như Hạ Nam Phương không để ý chuyện đó, không hề nghĩ ngợi đã gật đầu nói: "Em muốn đi đâu thì mình đi đó."
Tay anh nâng vài lọn tóc của cô lên thưởng thức, không thèm bận tâm nói: "Dù sao nhà cũng nhiều mà, ở đâu mà chẳng được."
Lý Nhiễm biết anh hiểu lầm ý của mình rồi.
Cô nói: "Ý của em là chúng ta dọn về biệt thự Hạ gia, vĩnh viễn sống ở đó luôn á anh."
Hạ Nam Phương ngước đôi mắt trầm tĩnh lạnh lùng của mình lên, bình tĩnh hỏi: "Sao đột nhiên lại muốn dọn về đó, ở đây không tốt sao?"
Kỳ thật đối với cô mà nói biệt thự Hạ gia không hề tự do tự tại như sống ở chung cư được, nơi đó là nơi đầu tiên cô ở khi đặt chân đến thành phố N, cũng là nơi không thể bước ra được, nhưng từ xưa đến nay Hạ Nam Phương luôn có ánh mắt rất sắc bén, nên cô không thể nói vậy được.