Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 299: Ngoại truyện 4

Cập nhật lúc: 2024-09-25 14:20:04
Lượt xem: 84

Hạ Nam Phương dần dần hình thành thói quen nghỉ trưa, giữa trưa mỗi ngày đều đặn về nhà rồi đó ôm Lý Nhiễm nằm trên giường hưởng thụ.

 

Tấm thảm đỏ sậm được trải khắp nhà cùng với tiếng hít thở đều đặn của cả hai người làm cả căn phòng vô cùng ấm áp.

 

"Hình như gần đây em rất thích ngủ thì phải?"

 

Lý Nhiễm vừa mới thức dậy, ở trên giường vươn vai hai cái, nghe thấy giọng nói mới phát hiện trong phòng có người.

 

Xoay người nhìn thấy Hạ Nam Phương ngồi ở dưới thảm dưới ngọn đèn ngủ, nhìn cô với ánh mắt dịu dàng mang theo vẻ suy tư nghiền ngẫm.

 

Cô cũng cảm thấy gần đây hình như mình có vẻ hơi lười biếng, cả ngày không có tinh thần gì, cả người đều mệt mỏi rã rời, may mắn là công việc đang làm không bận lắm.

 

Lý Nhiễm dụi dụi đôi mắt buồn ngủ, giọng nói khàn khàn ngái ngủ: "Sao anh còn ở nhà thế?"

 

Hạ Nam Phương đứng lên rót ly nước ấm rồi ngồi xuống mép giường đỡ cô dậy: "Hôm nay anh nghỉ làm."

 

Hai ba ngày nữa là đến Tết rồi, công ty cũng lục tục nghỉ đông, tuy ngày thường ai cũng xoay quanh Hạ Nam Phương nhưng Tết thì anh cũng sẽ thả người đi hết.

 

Lý Nhiễm ngồi dậy nhận lấy ly nước ấm anh đưa, uống một ngụm nên giọng bớt khàn hơn, trong hơn nhiều: "Mấy giờ rồi anh?"

 

"Sắp năm giờ chiều rồi."

 

Cô kinh ngạc: "Em ngủ lâu vậy sao?"

 

Vừa cảm thán xong vừa không tin được mà lấy di động xác nhận lại: "Đúng là năm giờ nè."

 

Một giấc ngủ hơn ba giờ làm cho cô có chút ngốc, Hạ Nam Phương sờ sờ trán cô: "Không có bị sốt."

 

Lý Nhiễm gật đầu: "Không có bị bệnh đâu anh."

 

Cô cúi đầu nghịch điện thoại, nhìn thấy cuộc gọi nhỡ WeChat của Ôn Trường Ninh thì định gọi lại, Hạ Nam Phương ở một bên liếc mắt một cái rồi đột nhiên chen lời: "Vu Hồng Tiêu bị điều nhiệm đến nơi khác."

 

"Hả?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-299-ngoai-truyen-4.html.]

 

"Qua năm Vu gia phải dọn đến thành phố X."

 

"Nhanh vậy ư?" Cô vừa nói vừa gọi điện cho Ôn Trường Ninh, điện thoại vừa mới kết nối, giọng Ôn Trường Ninh bên kia truyền đến, lộ ra vẻ sung sướng: "Nhiễm Nhiễm."

 

Ôn Trường Ninh kể cho Lý Nhiễm nghe y như những gì Hạ Nam Phương nói với cô: "Năm sau Hồng Tiêu đến thành phố X nhậm chức, cho nên định mời mọi người đi ăn bữa cơm."

 

Lý Nhiễm đồng ý rồi cúp máy.

 

Nhưng mà cô nhớ rõ vị trên kia của Vu gia ở thủ đô, bác của Phí Huyên cũng ở đó, thế vì sao Vu Hồng Tiêu lại đến thành phố X nhậm chức?

 

Hơn nữa ở đó lúc nào cũng không quá an ổn.

 

"Sao Vu Hồng Tiêu lại bị điều chức đến thành phố X thế anh? Ở đó... hình như chưa bao giờ nghe thấy có liên quan gì đến Vu gia cả."

 

Hạ Nam Phương lời ít ý nhiều nói mấy câu: "Vu Hồng Tiêu xuất thân từ kiểm sát trưởng viện kiểm sát quân sự, mà người của Phí gia đưa lên đều dựa vào công trạng của quân đội, xuất thân của Vu Hồng Tiêu không đúng cho nên đi con đường đó không thể thực hiện được."

 

Hạ Nam Phương nhìn cô, nhắc nhở: "Thành phố X... đó là địa bàn buôn bán ma tuý."

 

Lý Nhiễm nháy mắt hiểu rõ: "Ý của anh là Vu Hồng Tiêu phải đi đến tuyến đầu phòng chống tệ nạn m.a t.u.ý sao?"

 

Hạ Nam Phương gật đầu, vẻ mặt có chút nghiêm trọng: "Tuy rằng mạo hiểm, nhưng nếu Vu gia muốn xoay người thì chỉ có một con đường đó mà thôi. Hơn nữa nếu có thể thật sự triệt xoá được đường dây buôn bán m.a t.u.ý ở thành phố X thì nhất định không kém quân công."

 

Lý Nhiễm nghĩ nghĩ: "Có phải rất nguy hiểm không anh?"

 

Hạ Nam Phương trầm mặt: "Ừ."

 

Một tiếng "ừ" nhẹ nhàng nhưng lại như có một cái tát ngàn cân đánh vào trong lòng Lý Nhiễm.

 

Trước khi Vu Hồng Tiêu lên làm kiểm sát trưởng thì cũng từng là kiểm sát viên, bắt giữ điều tra đủ loại tội phạm nguy hiểm, anh lên chức cũng phải vượt qua đủ mọi chuyện khó khăn, có khi còn phải đánh đổi cả m.á.u và nước mắt.

 

Kết quả

lần này còn tệ hơn, thậm chí có thể gây nguy hiểm cho gia đình.

Loading...