Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 319: Ngoại truyện 24
Cập nhật lúc: 2024-09-29 19:09:01
Lượt xem: 105
Hạ Nam Phương đè thấp giọng: "Con bé có nhiều người yêu thương như vậy rồi." Nói xong dựa vào bên tai cô bán thảm: "Nhưng anh chỉ có một mình em thôi."
Lý Nhiễm thở dài, nhỏ suốt ngày ở nhà chơi xấu bám dính lấy cô thì thôi đi, làm sao lớn cũng không hiểu chuyện như thế chứ: "Anh đừng đùa như thế chứ? Chuyện đó đâu giống nhau đâu?"
Hạ Nam Phương nhẹ nhàng ôm cô: "Em quan tâm con bé nhiều hơn quan tâm anh, anh muốn ôm em cũng không được."
Lý Nhiễm bật cười, hôn lên gương mặt anh một cái: "Con bé không phải còn nhỏ sao."
Hạ Nam Phương thở dài: "Em đó, quá cưng chiều con bé rồi." Lúc nói câu này trong giọng nói anh đều tràn đầy ao ước.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dùng mấy chữ "sinh ra từ vạch đích" để hình dung Hạ Tịch Hạ cũng không sai, ngày đó cô bé chào đời ngoài phòng bệnh chờ mười mấy người, cha Lý, Hạ phu nhân, Hạ Nam Phương, vợ chồng Vu Hồng Tiêu, vợ chồng Vu Hiểu Hiểu, vợ chồng Phí Huyên, còn có bọn người Khổng Phàn Đông ở Hạ gia nhiều năm nữa.
Thiên kim Hạ gia vừa ra đời, tin tức đã truyền khắp thành phố N rồi, người đến nhà tặng quà chúc mừng nối đuôi nhau không dứt, trên mặt ai nấy còn vui náo nhiệt hơn ăn Tết, tất cả mọi người đều tranh nhau muốn thấy dung mạo của vị thiên kim Hạ gia này.
Mà vị thiên kim Hạ gia này cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, vừa ra đời là giọng to đến kinh người. Lúc mới chào đời đã khóc đến độ lông mày đỏ thành một đường, mà trừ Lý Nhiễm ra không ai có thể dỗ cô bé nín được.
Đây cũng là lí do Lý Nhiễm gác lại công việc gần một năm để chuyên tâm ở nhà làm bạn với cô bé.
Nếu như ở trên đời này bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ có gan làm loạn sợ cái gì nhất có lẽ chính là Lý Nhiễm. Rõ ràng là người nhìn qua rất dịu dàng dễ tính, nhưng Lý Nhiễm lại là trở ngại duy nhất ngăn cản bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ xưng vương xưng bá ở Hạ gia.
Nhắc đến cũng thật lạ, từ khi bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ chào đời đến nay chưa từng sợ Hạ Nam Phương.
Trong mắt mọi người, Hạ Nam Phương trầm mặt lạnh lùng, nghiêm túc thận trọng. Nhất là gương mặt không có biểu cảm gì kia đủ để hù c.h.ế.t một đám tiểu quỷ, càng khiến bao nhiêu người e ngại, nhưng ở trong mắt bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ thì anh chỉ là... chỉ là người có thể nâng cô bé lên cao cao hơn mặt đất mà thôi.
Lý Nhiễm cũng biết rõ trong khoảng thời gian này mình có chút bỏ rơi anh, nên đưa tay ra ôm lấy cổ anh, hôn lên mặt anh lấy lòng một tí: "Anh đừng phiền muộn nữa mà, đợi con bé lớn hơn rồi sẽ không dính lấy em nữa đâu."
Mà Hạ Nam Phương đã sớm tính toán: "Chờ chừng hai năm nữa sẽ đưa con bé đi học mẫu giáo luôn."
Lý Nhiễm: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-319-ngoai-truyen-24.html.]
Cha người ta có con gái bảo bối đều sẽ đặt trong lòng bàn tay sợ bay, ngậm trong miệng sợ tan.
Chỉ có Hạ Nam Phương! Con gái vừa đầy một tuổi đã tính toán đưa đi học rồi!
Cô cười cười hôn hôn môi anh: "Con gái mà, nên dính người một chút mới đáng yêu."
Trên thực tế, bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ là tiểu loli gắt gỏng nóng tính, ngoại trừ dáng dấp đáng yêu manh manh bề ngoài ra thì những thứ khác không có chút liên quan nào đến hai chữ 'đáng yêu' kia.
Hai người đang tình nồng mật ý thì nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng 'bang bang', doạ Lý Nhiễm giật mình hết cả hồn.
"Chuyện gì vậy?" Cô nhịn không được nhìn về phía ngoài cửa.
Một tay Hạ Nam Phương trấn an cô, một tay khác tiện tay kéo áo choàng tắm mặc vào, đi qua mở cửa.
Ngoài cửa bạn nhỏ Hạ Tịch Hạ đang nằm rạp trên đất, đang cầm đồ chơi trong tay muốn gõ vang cửa động trời!
Sau khi cửa được mở, cô bé không thèm liếc nhìn Hạ Nam Phương một cái, trực tiếp bỏ qua người cha già vừa mới mở cửa cho mình bò bò từ khe hở dưới chân anh chui vào trong, thân thủ vô cùng nhanh nhạy thoăn thoắt.
Bây giờ cô bé vẫn chưa đi vững, cho nên vẫn thích tư thế bò nhất, cô bé chỉ dùng mấy giây đã bò cả hai tay hai chân đến bên chân Lý Nhiễm rồi.
Sau đó hưng phấn giơ tay nhỏ về phía cô: "Ma ma, ôm ôm!!"
Trên nền phòng tắm đều là nước, chân nhỏ tay nhỏ của Hạ Tịch Hạ một đường càn quét đến nên quần áo đều đã bị ẩm ướt, Lý Nhiễm nhanh chóng bế cô bé lên, mà áo choàng tắm của cô cũng bị ướt cho nên không dám ôm cô bé vào trong lòng.
May mắn Hạ Nam Phương kịp thời bế lấy cô bé, hai bàn tay to bế hai cánh tay nhỏ mềm mềm kia ôm vào trong lòng.
Hạ Tịch Hạ ngồi ngay ngắn trong lòng Hạ Nam Phương, ánh mắt dò xét anh, không chút nghi ngờ nói có phải lại là anh dụ dỗ mẹ cô bé hay không.
Anh cau mày nhìn Hạ Tịch Hạ: "Con đến đây bằng cách nào?"