Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 32
Cập nhật lúc: 2024-08-05 13:09:04
Lượt xem: 839
Lý Ngải ở dưới lầu xoay vài vòng, không biết phải làm thế nào mới được, gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng thì bên ngoài vang lên tiếng ô tô bóp còi.
Chỉ thấy trong sân tiến vào một chiếc xe Jeep, thân xe bị nước bùn bám dính, lốp xe bọc dày nặng bùn đất, nhìn thấy là biết ngay từ đường xa chạy về.
Khi Khổng Phàn Đông từ trên xe bước xuống, trong lòng Lý Ngải đang trống rỗng bỗng chốc có chỗ để dựa vào.
Khổng Phàn Đông là trợ thủ đắc lực nhất bên cạnh Hạ Nam Phương, anh ta xuất thân từ bộ đội, tính cách quyết đoán, ra tay hung ác, phàm là chuyện của Hạ Nam Phương giao cho anh ta, không có việc nào là không thành.
Lý Ngải thấy Boss lớn gọi Khổng Phàn Đông đến, trong lòng ẩn ẩn có chút lo lắng nhiều hơn là an tâm.
Nhìn thấy Khổng Phàn Đông, xa xa chào hỏi: "Lão Khổng!"
Khổng Phàn Đông tháo mũ xuống, lộ ra toàn bộ khuôn mặt. Không biết anh ta từ đâu về đây, làn da ngăm đen nứt nẻ, nhưng ánh mắt rạng rỡ, khi chào hỏi Lý Ngải lộ ra nguyên hàm răng trắng sáng.
Hai người chào hỏi, Lý Ngải đè thấp âm thanh: "Sao anh về thế?"
Khổng Phàn Đông không ở trong thành phố, chuyện Hạ Nam Phương sai bảo anh ta làm, bí ẩn lại quan trọng, càng ít người biết càng tốt.
Khổng Phàn Đông lộ ra hàm răng trắng: "Lão đại gọi đến."
Trong lòng Lý Ngải đã có đáp án, tuy suy đoán là chuyện của Lý Nhiễm nhưng không dám xác định.
Lý Ngải biết rõ nếu Khổng Phàn Đông ra tay, Lý Nhiễm không có trái ngọt để ăn.
"Gọi anh trở về làm gì?"
Khổng Phàn Đông không nói rõ: "Chuyện riêng tư của lão đại."
____
Trên tầng hai, trong thư phòng của Hạ Nam Phương.
Trên vách tường treo tám màn hình theo dõi lớn, không ngừng truyền phát thông tin hình ảnh các cửa đi vào của sân bay vào ba ngày trước.
Khổng Phàn Đông vừa vào cửa nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình theo dõi, hai giờ sau, anh ta mới trầm giọng nói: "Tìm được rồi."
Khổng Phàn Đông là người tài trong việc tìm người.
Bất kể người trốn kỹ đến thế nào đi chăng nữa, anh ta chỉ cần liếc mắt một cái là có thể moi được người từ trong vạn vạn biển người.
Khổng Phàn Đông ấn nút tạm dừng, phóng to bóng người trên màn hình.
Bóng người trên màn hình chỉ được phân nửa, Hạ Nam Phương nhìn kỹ bóng dáng ấy thêm một chút.
"Không sai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-32.html.]
Khổng Phàn Đông biết chút chút về Lý Nhiễm, biết cô là vị hôn thê của Hạ Nam Phương, rất thích lão đại của anh ta.
Thấy Hạ Nam Phương nhìn chằm chằm vào màn hình, Khổng Phàn Đông hỏi: "Lão đại, muốn tôi làm gì ạ?"
Mắt Hạ Nam Phương vẫn luôn dán trên màn hình: "Đưa người về."
Khổng Phàn Đông cười cười, lại lộ ra hàm răng trắng: "Lão đại, anh cũng biết thủ đoạn của tôi. Bắt người có rất nhiều loại, người sống, tàn phế và người chết."
Khổng Phàn Đông nói đùa hỏi lại: "Anh muốn đưa về loại nào?"
Hàng năm anh ta bôn ba ở khắp nơi, sinh sống không theo một chỗ cố định nào cả, sống cuộc sống hoang dã, thậm chí còn thô bạo hơn.
Hạ Nam Phương cúi đầu nhìn anh ta: "Anh nói xem?"
Khổng Phàn Đông cười ha hả: "Người sống, không thành vấn đề. Vấn đề tìm người thì tôi rất rành nghề, nhưng mà muốn đem người sống về thì có chút phiền phức."
Hạ Nam Phương không đáp, Khổng Phàn Đông tự cảm thấy trò đùa của mình không còn thú vị nữa: "Lão đại, tôi đi đây."
Khi đi đến cửa, Khổng Phàn Đông quay đầu nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy trên vách tường rất to treo đầy màn hình theo dõi, thấy lão đại nhà anh ta cứ một lần rồi lại một lần thu phóng đoạn ngắn vài giây bóng dáng Lý Nhiễm đi ra khỏi cửa lớn ở sân bay kia.
Khổng Phàn Đông lắc đầu, nhịn không được thở dài. Người của Hạ gia đều là thế này, ai ai cũng đều thông minh tuyệt đỉnh, năng lực siêu phàm, nhưng trên phương diện tình cảm đều không thông thuận.
Dường như trời sinh không có căn khiếu về phương diện đó.
Trong sân, Lý Ngải đang chỉ huy công nhân quét tước những chậu hoa rách nát trong vườn, Khổng Phàn Đông thấy một mảnh hỗn độn trong sân, cầm lên một gốc cây hoa quý báu hỏi: "Ai làm thế? Tàn bạo như vậy."
Lý Ngải đưa ngón trỏ lên miệng suỵt một tiếng, nhìn lên lầu: "Vị kia!"
Khổng Phàn Đông ha hả hai tiếng, thấp giọng: "Cô vợ nhỏ của mình chạy mất rồi, lòng dạ chắc chắn là khó chịu!"
______
Lý Nhiễm ngồi xe đen đến thành phố kế bên, ở khách sạn nho nhỏ hai ngày.
Trên người mang theo 5000 tệ tiền mặt, một đường đi không đi trên đường lộ quá phồn hoa, chỗ ở cũng là nhà trọ sinh viên không có đầy đủ tiện nghi.
Đến bây giờ vẫn luôn gió êm sóng lặng, không có ai đi tìm cô.
Ở thành phố kế bên đến ngày thứ tư, cô cảm thấy không quá an toàn, nếu Hạ Nam Phương tra được cô ngồi xe đen sẽ biết được mục đích cô muốn đi, sẽ đặt chân đến huyện thành này.
Vì vậy đến ngày thứ năm cô lại bắt xe đen đi đến thành phố du lịch cách vách.
Trằn trọc thay đổi nhiều chiếc xe, cô đến một nơi gọi là huyện Hà Hạ.
Hà Hạ là một thành phố du lịch, phong cảnh xinh đẹp, nhưng mức độ nổi tiếng không cao, ngoại trừ mùa thu có lá phong đỏ thì những mùa còn lại đều bị ế hàng.