Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 42
Cập nhật lúc: 2024-08-10 13:11:10
Lượt xem: 875
"Chị có thể trực tiếp đi nói với Hạ Nam Phương, khi nào phiền chán tôi có thể trực tiếp nói với tôi, tôi lập tức đi ngay, cả tiền cả xe Hạ gia cũng không cần cho tôi."
Cô cùng Hạ Nam Phương bây giờ đã xét nát mặt của nhau, ngày hôm qua anh nói những câu lúc trước Lý Nhiễm nói trả lại cô, lại cười nhạo không đáng một đồng, cô cũng đã trút hết tia kiên nhẫn cuối cùng của Hạ Nam Phương đi, về sau phỏng chừng khi thấy cô chỉ còn có chán ghét.
Lý Ngải há miệng thở dốc, không nói nên lời: "..."
"Cô nghỉ ngơi đi." Trước vội rời khỏi phòng cái đã.
____
"Còn không chịu ăn cơm sao?" Lý Ngải lo lắng sốt ruột nhìn lên lầu.
Khổng Phàn Đông lắc đầu, ngay sau đó hỏi: "Vị trong bệnh viện bên kia thì sao?"
Lý Ngải thở dài: "Ăn thật thư thái."
Dứt lời, cả hai người đồng thời thở dài.
Lý Ngải kể lại những lời của Lý Nhiễm ở bệnh viện cho Khổng Phản Đông nghe, hỏi anh ta: "Anh nói Lý Nhiễm thật sự... chỉ là giận dỗi thôi sao?"
Khổng Phàn Đông nhớ lại mọi chuyện, khi anh ta ở nơi khác nhận được mệnh lệnh của Hạ Nam Phương, cũng không để tâm chuyện này lắm.
Anh ta có chút hiểu biết tính tình của Lý Nhiễm, biết hai người cãi nhau, tám phần là muốn lão đại nhà anh ta đi dỗ, cho nên mới ngay từ đầu chậm trễ tiến độ, thời gian dài không tìm được người.
Nhưng tìm Lý Nhiễm hơn một tháng, Khổng Phàn Đông tận mắt nhìn thấy cảm xúc của lão đại nhà anh ta biến hóa.
Từ lúc bắt đầu sau khi biết Lý Nhiễm rời đi chỉ là phẫn nộ, trong trạng thái chậm rãi chờ đợi trở nên nôn nóng, trong thời gian dài không có tin tức của cô, Hạ Nam Phương đã bắt đầu khó có thể khống chế mà toát ra bất an.
Cuối cùng, ngày đó phát hiện Lý Nhiễm ở Hà Hạ, Hạ Nam Phương trực tiếp vứt bỏ cuộc họp, quần áo cũng không thèm thay đã trực tiếp đến đó.
Toàn bộ quá trình Khổng Phàn Đông đều nhìn thấy, có lẽ lão đại nhà anh ta cũng không biết, Lý Nhiễm đối với anh có bao nhiêu quan tâm.
Chỉ sợ khi hiểu rõ, cũng đã muộn.
Lý Ngải hỏi anh ta: "Anh nói xem Hạ tiên sinh rốt cuộc thích hay không thích Lý Nhiễm?"
"Cô nói thử xem."
Từ lúc Lý Nhiễm rời đi, biểu hiện của lão đại nhà anh ta, là thích, nhưng mà thích một người cũng không phải dùng phương thức như thế.
Lý Ngải lắc đầu: "Dù sao trước giờ cậu ấy chưa từng nói qua."
Khổng Phàn Đông ở cùng với Hạ Nam Phương thời gian khá dài, cũng hiểu biết anh.
"Nếu không thích, sao có thể để cô ta ở tại Hạ gia lâu như vậy? Chấp nhận cô ta là vị hôn thê? Nếu không thích, sao có thể mỗi lần đi công tác đều hao hết tâm tư chọn quà cho cô ta? Nếu không thích... có thể hiện tại bị cô ta chọc giận đến ăn không ngon?"
Nói xong anh ta nhìn thoáng qua thư phòng đóng chặt cửa, thấp giọng: "Nếu không thích, người chọc giận cậu ấy như vậy... chỉ sợ không c.h.ế.t cũng bị lột da."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-42.html.]
Dù sao Lý Ngải cũng là nữ, không lý giải được loại tổng tài bá đạo này: "Thích thì nói đi chứ."
Khổng Phàn Đông trầm mặc trong chốc lát: "Trước kia khi Lý Nhiễm thích cậu ấy, cậu ấy cũng chưa nghĩ kỹ sẽ biểu đạt như thế nào. Hiện tại cô ta không thích, cô tưởng cậu ấy còn có thể nói sao?"
Lý Ngải nghẹn ở trong lòng: "Chắc sẽ không nói."
Hai người lại cùng thở dài.
____
Cơm chiều bởi vì quá nhạt nhẽo, hơn nữa cô bị người của Hạ gia làm mất tâm trạng ăn uống, nên mới qua 9 giờ tối, bụng Lý Nhiễm réo lên inh ỏi.
Bụng đói kêu vang làm cô ngủ không an ổn.
Người bên ngoài không di chuyển, cơm cũng không đưa, cô bước ra khỏi giường, định ra ngoài mua chút điểm tâm.
Kết quả, vừa ra khỏi phòng bệnh, người canh cửa hai bên đã ngăn cản cô lại.
Vệ sĩ canh cửa phòng bệnh, vẻ mặt chính khí: "Lý tiểu thư, cô không thể đi ra ngoài."
Lý Nhiễm mặc bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình: "Vì sao?"
Vệ sĩ lăn qua lộn lại chỉ có một câu nói kia, không thể đi ra ngoài.
Lý Nhiễm từ bỏ quyết định đánh nhau với hai người đàn ông cao to vạm vỡ này, bắt đầu giảng đạo lý: "Tôi rất đói bụng, các anh có thể mua điểm tâm giúp tôi không? Hay là cho tôi ra ngoài tự mình tìm ăn nhé?"
Kết quả hai điều kiện này vệ sĩ cũng không thèm nghe, trực tiếp gọi điện cho lão đại nhà họ.
Lý Nhiễm: "..."
Khổng Phàn Đông đang phát rầu không biết nên làm thế nào để khuyên can tính tình của lão đại nhà anh ta để ăn chút gì đó.
Lại vào lúc này nhận được điện thoại bên bệnh viện gọi đến, trong mắt hồ ly của anh ta lộ ra tia tinh ranh: "Các anh đưa Lý Nhiễm đến đây."
Vì thế, Lý Nhiễm vốn định ra ngoài ăn tùy tiện cái gì đó, hiện tại lại bị đưa đến chỗ Hạ Nam Phương.
Khổng Phàn Đông là một tên cáo già, sau khi nhìn thấy Lý Nhiễm, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Đồ ăn đều đã chuẩn bị rồi, cô vào ăn đi."
Đây là nhà mà Hạ Nam Phương lâu lâu sẽ đến nghỉ ngơi, bởi vì cách bệnh viện của Lý Nhiễm tương đối gần nên hôm nay mới ở lại đây.
Trước kia Lý Nhiễm chưa từng đến.
Cho nên khi Khổng Phàn Đông đưa cô đến một cánh cửa, cô mới không hề nghĩ ngợi gì mà đẩy cửa đi vào.
Từ đầu đến cuối cũng chưa từng nghĩ đến... Hạ Nam Phương cũng sẽ ở bên trong.
Lý Nhiễm mở cửa, sau khi thấy rõ người ngồi bên trong... nội tâm bình tĩnh nhất thời có loại cảm giác bị lừa.