Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-07-26 19:31:43
Lượt xem: 1,057
Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong Lý Nhiễm đi đến công ty làm việc.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Lý Nhiễm và bạn thân Vu Hiểu Hiểu mở công ty này, nói công ty nhưng thật ra chỉ là một tầng của một toà chung cư mà thành, cô lại không đến thường xuyên, đều là do Vu Hiểu Hiểu phía trước phía sau xử lí hết tất cả mọi chuyện.
Làm một trong những bà chủ, Lý Nhiễm đến rất sớm, còn cố ý mang cả bánh sandwich và cà phê theo.
Công ty không lớn, tổng cộng chỉ có hơn 20 nhân viên, đại đa số mọi người đều là người mới, thậm chí còn có người chưa từng gặp Lý Nhiễm.
Lý Nhiễm vừa tiến vào, đã bị cửa an ninh ngăn lại: "Xin hỏi Ngài tìm ai?"
Lý Nhiễm nhanh chóng lấy thẻ nhân viên từ trong túi ra rồi đặt lên máy chấm công.
Sau một tiếng "bip", ở trên màn hình của máy chấm công cho thấy rõ ràng số ngày đi làm trong tháng này: "0".
Mặt của Lý Nhiễm bắt đầu đỏ lên, làm sếp kiểu này đúng thật là không xứng với chức danh của nó.
Sau khi tiến vào, cô đẩy cửa văn phòng của Vu Hiểu Hiểu.
Vu Hiểu Hiểu ngẩng đầu thấy cô, vẻ mặt kinh ngạc: "Ơ! Đến thật này!"
Lý Nhiễm da mặt dày đưa bữa sáng qua: "Từ đây về sau tớ sẽ quy quy củ củ đi làm."
Vu Hiểu Hiểu nhận lấy bữa sáng, mắt nhìn thì đúng là món cô thích ăn, cà phê cũng hợp khẩu vị.
Cắn miếng sandwich: "Nói thật đi, cậu đang nghĩ gì vậy? Không lo chuyện của lão thái thái nhà họ Hạ, mà chạy tới chỗ tớ làm gì?"
Lý Nhiễm liếc nhìn bản thảo thiết kế của Vu Hiểu Hiểu trên bàn, có mấy bức đã thành hình.
Không trả lời câu hỏi của Vu Hiểu Hiểu, mắt nhìn số liệu trên bản phác thảo: "Tỷ lệ này là tỷ lệ trong nhà?"
Vu Hiểu Hiểu đặt bữa sáng trong tay xuống, nghiêm túc nói chuyện về công việc của mình: "Ừm. Bức tường bên trong của một triển lãm nghệ thuật."
Nhưng nhanh chóng quay lại chủ đề vừa nãy: "Thật sự buông tay? Không theo đuổi nữa?"
Lý Nhiễm nghiêm túc nhìn bức tranh, không ngẩng đầu, "ừ" một tiếng.
Phía sau đột nhiên có một lực lớn rất mạnh đập vào lưng Lý Nhiễm, xém chút nữa Lý Nhiễm bị cái đánh của Vu Hiểu Hiểu hộc m.á.u miệng.
"Không phải tớ không tin cậu, nhưng thật sự là sau khi cậu nói những lời hung ác thế này thì biểu hiện của cậu quá không có khí phách. Tớ dám cam đoan, chỉ cần Hạ Nam Phương gọi một cuộc điện thoại đến, cậu sẽ ngoan ngoãn lăn về."
"Gọi rồi."
"Cái gì!?"
Lý Nhiễm trả lời một cách bình thản: "Anh ta đã gọi rồi, nhưng tớ không về."
Nói đoạn cô lấy đi mấy bản phác thảo trên bàn của Vu Hiểu Hiểu, mở máy tính bắt đầu vẽ.
Vu Hiểu Hiểu thấy bộ dáng cô nghiêm túc, bán tín bán nghi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-6.html.]
Lý Nhiễm có một nền tảng nghệ thuật không tồi, nhưng nhiều năm rồi cô không có làm việc đàng hoàng, làm mai một thiên phú của cô.
Cô ngồi ngây người cả một buổi sáng ở văn phòng, hoàn thành xong bản phác thảo đầu tiên của bức tranh. Khi đưa nó cho Vu Hiểu Hiểu, Vu Hiểu Hiểu thở dài: "Nhiều năm như vậy qua đi, cậu vẫn là... số 1 trường đại học Lý Nhiễm nha!"
Vu Hiểu Hiểu nhìn kỹ bức tranh, vẻ mặt hâm mộ: "Lâu lắm rồi cậu chưa từng đụng đến cây bút. Sao mà vừa mới cầm lên lại khác người ta nhiều đến thế!? Cũng quá phong cách rồi!"
"Ai nói tớ không chạm bút?"
"Từ khi tốt nghiệp đến bây giờ, có khi nào cậu vẽ một bức đàng hoàng chưa?"
Khi Lý Nhiễm vẽ tranh, Vu Hiểu Hiểu không biết.
Cô vẽ đều là vẽ một người, sau khi tốt nghiệp, năng lượng của cô đều đặt hết lên người Hạ Nam Phương, bao gồm cả tài hoa của cô.
Tài hoa của cô, tất cả đều dùng để vẽ Hạ Nam Phương. Không nghĩ sẽ giải thích gì đó nên cô lại tiếp tục tập trung vẽ.
Giữa trưa, Vu Hiểu Hiểu nói bên kia còn có mấy đơn hàng gấp, vì thế Lý Nhiễm ăn cơm ở văn phòng luôn, cơm nước xong lại tiếp tục làm việc.
Vẫn luôn vẽ miệt mài đến buổi chiều, khi Vu Hiểu Hiểu tiến vào, cô cũng không chú ý, đỡ đỡ mắt kính tiếp tục vẽ.
"Đại quản gia nhà các cậu đến đón cậu kìa!"
Lý Nhiễm ngước lên, những suy nghĩ của cô vẫn còn đặt trong bức tranh nên lúc ngẩng đầu tựa hồ có chút ngây người, đôi mắt cô trong sáng, dáng vẻ vô cùng đáng yêu.
Đại quản gia là quản gia của Hạ gia, họ Mạnh, tên của ông ta cũng chỉ có một chữ cái là "Trung".
Tuy ông ta là người làm của Hạ gia, nhưng địa vị không hề thấp kém, từ đời ông nội Hạ đã bắt đầu phục vụ, cho đến đời của Hạ Nam Phương, ông ta cũng được xem là "Nguyên lão ba đời" của Hạ gia.
"Ông ta đến làm gì?"
Vu Hiểu Hiểu cúi cúi người, trêu chọc nói: "Đưa Thái Tử Phi nương nương hồi cung nha~!"
Lý Nhiễm cười lấy bút ném cô: "Thiếu đánh hả!?"
Bây giờ Vu Hiểu Hiểu có chút tin tưởng Lý Nhiễm có thể buông tay, xấu xa hỏi: "Đại quản gia người ta ở bên ngoài, xử lí thế nào?"
Lý Nhiễm cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục vẽ tranh: "Chờ đợi là hạnh phúc."
Vu Hiểu Hiểu đặc biệt hiếu kì, trước kia cô có nghe nói quản gia Mạnh này bằng mặt mà không bằng lòng, đối xử với Lý Nhiễm không tốt. Một ông già như ông ta, ở Hạ gia có một tí quyền lực thì thật sự tự coi mình là người Hạ gia luôn rồi.
Hùng dũng oai phong nói: "Tớ sẽ đi mở máy lạnh ở phòng khách tới mức lạnh nhất!"
Hôm nay bên ngoài chỉ có mười mấy độ, không khí đặc biệt lạnh.
Vu Hiểu Hiểu mở máy lạnh, không thể không nói quyết định này thật quá cao tay!
Lý Nhiễm cười lắc đầu: "Tuỳ cậu."
Một lần đợi này, đợi hơn 3 tiếng.
Lý Nhiễm tô màu cho bức tranh, đưa nó lên ngắm nghía, đã hoàn thành cũng coi như gần xong. Cô đưa tay lên nhìn đồng hồ, định đi ra ngoài lấy ly nước ấm.