Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 74

Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:20:29
Lượt xem: 338

"Cô ấy đâu?"

 

Lý Ngải: "Ở chỗ Lý tiên sinh ạ."

 

Tuy không phải đến tìm riêng anh, nhưng lại không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của anh, có lẽ tối hôm qua ông nội nói đúng... nếu anh đối xử tốt một chút với cô, Lý Nhiễm sẽ từ từ hồi tâm chuyển ý.

 

Hạ Nam Phương giơ tay phân phó xuống: "Thông báo cho người phía dưới, chờ lát nữa tôi muốn đưa Lý Nhiễm đến đó nhìn xem."

 

Nơi anh nói chính là nơi hội trường tổ chức đám cưới, Lý Ngải nhận mệnh đang chuẩn bị đi lại bị gọi lại.

 

"Còn có... đi lấy nhẫn cưới trên xe, lát nữa tôi phải dùng."

 

Có lẽ bởi vì tâm trạng hôm nay không tồi, Hạ Nam Phương liền nhớ đến chiếc nhẫn hôm qua còn chưa đưa.

 

Hôm nay cũng là một ngày không tệ.

 

Gương mặt lạnh lùng của người đàn ông không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, ngay cả ánh mắt nhìn cấp dưới đều dịu dàng hơn ngày thường nhiều, nhóm quân sư hai mặt nhìn nhau, nội tâm cảm thán... người đàn ông sắp kết hôn đúng là khác biệt!

 

"Còn có, gọi người chuẩn bị một cây đàn vĩ cầm."

 

Người ở đây cũng không biết ông chủ của bọn họ còn biết kéo đàn vĩ cầm, ít nhất là chưa từng nghe nói đến.

 

Khổng Phàn Đông không xác định hỏi: "Anh... kéo?"

 

Hạ Nam Phương hừ một tiếng: "Nếu không, cậu kéo?"

 

Khổng Phàn Đông đi theo Hạ Nam Phương nhiều năm như vậy, thật sự chưa từng nghe đến anh biết kéo đàn vĩ cầm.

 

Cũng không cần gọi người, khó có được một lần lão đại xuất sơn, anh ta muốn tự mình đi tìm một phen.

 

Tuy rằng chuyện lớn gì mọi người đều đã từng gặp qua, nhưng mà chuyện lớn như thế này, thật sự là ai cũng chưa từng nhìn thấy!

 

___

 

Sau khi Lý Nhiễm đến thư phòng thì bị cho biết Hạ Nam Phương đã đến đại sảnh khách sạn, hơn nữa cho người thông báo Lý Nhiễm đi đại sảnh khách sạn tìm anh.

 

"Anh ta không nói chuyện gì sao?"

 

Nhân viên công tác cười lắc đầu: "Tiểu thư đi sẽ rõ."

 

Lý Nhiễm cau mày, khó nén ghét bỏ: "Anh ta lại làm cái quỷ gì?" Hiện tại cô có chút sợ Hạ Nam Phương lại cho cô "bất ngờ" gì đó, sự "bất ngờ" lần đầu tiên là không nói một câu gì đã đưa ba cô đến, lần "bất ngờ" này không biết lại muốn chỉnh mình cái gì.

 

Cha Lý đứng ở một bên, không nói một lời.

 

Hạ Nam Phương đang tính kế gì, ông rất rõ ràng.

 

Nếu không phải hôm nay Lý Nhiễm nói với ông, mấy năm nay Hạ gia đối xử với cô thế nào, chỉ sợ màn "cầu hôn" đêm nay, cha Lý sẽ là nhân chứng quan trọng nhất rồi.

 

Nhưng hôm nay, sau khi ông biết những việc đó, mới biết được đối với con gái ông mà nói, đây căn bản không phải là "cầu hôn" mà là "bức hôn".

 

Cha Lý hối hận vì ông phát hiện quá trễ, khiến nội tâm Lý Nhiễm chịu đựng sự dày vò nhiều ngày như vậy.

 

Ông đưa Lý Nhiễm đi: "Đi, đi xem."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-74.html.]

Lý Nhiễm cũng không quá muốn gặp Hạ Nam Phương, ngày thường tránh còn muốn không kịp, sẽ không muốn vội vàng đưa đầu đến đó.

 

Cha Lý vỗ vỗ bả vai cô: "Yên tâm, có ba ở đây."

 

Màn "cầu hôn" này của Hạ Nam Phương, chuẩn bị thật sự có tâm, anh cầm nhẫn ở trong bàn tay.

 

Trong hộp đen bằng nhung lẳng lặng nằm một chiếc nhẫn kim cương, ngọc lục bảo là chủ đạo, xung quanh được khảm một vòng kim cương hình thang, chiếc nhẫn này có một cái tên rất có ý nghĩa.

 

Gọi là... tình yêu một đời.

 

Khổng Phàn Đông rất nhanh đã tìm được đàn vĩ cầm, anh ta thử thử dây đàn.

 

Tuy từ nhỏ Hạ Nam Phương đã học đàn, nhưng đây là lần đầu tiên kéo cho người khác nghe, áo sơmi màu lam tơ lụa, cây đàn màu đen lại rất phù hợp với thân hình hoàn mỹ của anh.

 

Anh nhẹ nghiêng mặt, ánh sáng chiếu lên khuôn mặt anh, để đàn lên vai, kéo thử nốt nhạc đầu tiên.

 

Không thể không nói, đàn vĩ cầm là nhạc cụ rất thích hợp cho việc cầu hôn, khi âm thanh du dương uyển chuyển vang lên, tất cả đều trở nên thiêng liêng và trang trọng.

 

Sau khi đàn thử một đoạn, Hạ Nam Phương buông đàn, nhìn về phía sau Khổng Phàn Đông.

 

Khổng Phàn Đông chưa hồi phục lại tinh thần, lúc sau liền vỗ tay: "Hay!"

 

Tuy Khổng Phàn Đông là cấp dưới, nhưng đối đãi với Hạ Nam Phương rót không ít thân tình.

 

Anh ta chưa lập gia đình, cơ hồ nửa đời người đểu ở Hạ gia.

 

Cho nên hơn hai mươi năm, anh ta chưa bao giờ thấy Hạ Nam Phương vui vẻ như ngày hôm nay.

 

Gần đây, anh ta phát hiện lão đại sẽ vì cãi nhau với Lý Nhiễm mà trắng đêm không ngủ.

 

Cũng đã nhìn thấy, bởi vì Lý Nhiễm cho anh một sắc mặt tốt, lão đại của anh ta liền dịu dàng giống một con... sư tử dịu ngoan. Chỉ cần Lý Nhiễm đối xử với anh tốt một chút, liền hận không thể ưỡn bụng lên cho cô sờ.

 

Hiển nhiên, đây cũng không phải là chuyện tốt. Bởi vì lão đại của anh ta còn chưa phát hiện, anh vì Lý Nhiễm mà số lần phá lệ đã càng ngày càng nhiều.

 

Đêm đó hai người ở trong phòng khách cãi nhau, Khổng Phàn Đông cứ theo lẽ thường mà ở ngoài tuần tra, thấy một cái tát của Lý Nhiễm kia... anh ta theo bản năng mà lấy vũ khí ra.

 

Tuy rằng một giây kia anh ta không xác định đứa con gái đó sẽ chịu sự trừng phạt gì, nhưng mà anh ta biết tính cách của Hạ Nam Phương nhất định sẽ không bỏ qua.

 

Nhưng trong tưởng tượng của anh ta... lại không có phát sinh, Hạ Nam Phương nhịn đến vất vả, hai mắt đã giận đỏ ửng lên, lại tiến lên ôm Lý Nhiễm vào trong n.g.ự.c thì anh ta đã biết.

 

Nhất định có thứ gì đó thay đổi, chỉ là không biết là biến tốt, hay là xấu hơn.

 

____ 

Lý Nhiễm tiến vào đại sảnh, liền biết Hạ Nam Phương muốn làm cái gì.

 

Lễ đường theo phong cách thời Trung cổ rộng lớn, lại đan xen hiện đại thanh thuần trắng tinh khiết

 

Nếu có thể đổi được tâm trạng mà nói, Lý Nhiễm nhất định sẽ rất thích.

 

Dáng người Hạ Nam Phương đĩnh đạt mà đứng đó giống như một vị thần Hy Lạp thời xa xưa, tùy ý mà trang trọng.

 

Khi Lý Nhiễm đi đến hội trường, anh thật sâu mà nhìn Lý Nhiễm một cái. Sau đó, hơi hơi nâng cằm lên, trong tay cầm cây đàn, âm thanh dần dần vang lên.

 

Âm thanh vang lên trong hội trường, hết đợt này đến đợt khác, khiến hoàn cảnh như chìm mộng ảo.

Loading...