Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 81
Cập nhật lúc: 2024-08-16 11:57:52
Lượt xem: 332
Hạ Nam Phương trầm mặc, vài giây sau nhàn nhạt nói: "Tôi đi cùng em."
Lý Nhiễm thiếu chút nữa đã bị sặc cháo: "Khụ khụ..."
"Anh không sao chứ?"
Thật ra Lý Nhiễm muốn hỏi chính là... anh không có bệnh chứ?
Hạ Nam Phương cầm khăn lau sạch tay: "Quyết định như vậy đi."
Nói xong, đi mất.
Lý Nhiễm ở phía sau lưng gọi lại: "Này! Ai quyết định với anh hả?"
Buổi sáng, một mình Lý Nhiễm lái xe đến công ty, tối hôm qua Vu Hiểu Hiểu đi công tác, trước khi đi giao cho cô một nhiệm vụ, hôm nay đi ký một hợp đồng.
Nội dung hợp đồng đều đã ghi đủ, Lý Nhiễm chỉ cần mang con dấu đi là được.
Công ty nho nhỏ không có phòng tài vụ, loại chuyện ký hợp đồng này đều là bà chủ tự mình cầm con dấu đi, Vu Hiểu Hiểu ngàn dặn vạn dò: "Cậu tự mình đi, người ở bên kia vừa lúc cũng muốn cậu là họa sĩ cho hợp đồng lần này."
Sáng sớm Lý Nhiễm lái xe đến công ty, sau khi lấy con dấu thì đến nơi mà Vu Hiểu Hiểu nói.
Hợp đồng này là muốn cô vẽ một bức tranh trong nhà, cho nên ký hợp đồng ở trong nhà vị chủ nhân này. Cô nhìn thoáng qua hợp đồng, địa vị còn rất cao.
Nghe nói là điểm danh muốn cô vẽ.
Tới bên ngoài biệt thự, nàng gọi điện xác nhận của khách hàng trước rồi mới lái xe vào.
Cô theo đường nhỏ đi vào, cảm thấy nơi đây có chút quen mắt, giống như đã đến rồi.
Chờ đến khi cô gõ cửa biệt thự, xuất hiện một người phụ nữ trung niên cô mới nhớ đến vị này không phải là Chu phu nhân thường xuyên uống trà với Hạ phu nhân đây sao.
Chu phu nhân rất nhiệt tình, sau khi mở cửa liền lập tức mời Lý Nhiễm đi vào.
Tuy nói làm nghề của cô thì tỷ lệ gặp mặt người quen cũng không cao, nhưng cuộc gặp gỡ hôm nay, Lý Nhiễm vẫn rất nghiêm túc mà nói tỉ mỉ kỹ càng hợp đồng thêm một lần.
Nhưng Chu phu nhân giống như vẫn luôn thất thần, Lý Nhiễm cũng có kiên nhẫn, cho rằng bà ta không nghe hiểu về phương thức chi trả, lại nói thêm một lần nữa.
Ngồi xuống đại khái hơn mười phút, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Chu phu nhân nghe được tiếng chuông cửa lập tức lấy lại tinh thần, nói với Lý Nhiễm: "Cô ngồi đây chờ vài phút, tôi đi một lát liền trở về."
Lý Nhiễm gật đầu, đặt máy tính sang một bên, khách khí nói: "Ngài cứ làm chuyện của Ngài trước đi, hợp đồng bên này tôi đã đem đến, sau khi suy xét là có thể ký."
Chu phu nhân cười cười, Lý Nhiễm ngồi một mình ở phòng khách, có một người phụ nữ từ trên lầu bước xuống.
Thai phụ bụng đã lớn, mặc váy ngủ rộng thùng thình, nhưng không thể che dấu được thân thể to béo của mình, cái loại béo này không phải loại béo do mang thai mà béo phì, mà là không ngừng ăn mới có thể béo.
Không quá khỏe mạnh.
Lý Nhiễm cảm thấy có chút cổ quái, liền nhìn thêm hai lần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-81.html.]
Thai phụ tựa hồ có chút ngượng ngùng, cô ta sờ sờ bụng: "Trước kia tôi cũng không có béo như vậy, chỉ là mang thai, ăn nhiều một chút mới tốt cho thai nhi."
Lý Nhiễm cũng biết khi mang thai thì nên ăn nhiều một chút đồ dinh dưỡng để tốt cho thai nhi, nhưng mà cũng không thể béo như vậy được.
Trong nhà đại khái rất ít có khách đến, thai phụ nhìn thấy Lý Nhiễm còn rất nhiệt tình: "Phòng bếp có canh, cô có muốn uống không?"
Lý Nhiễm lắc đầu: "Không cần, tôi ăn xong rồi mới đến đây."
Rất nhanh, người làm liền bưng đến một chén canh, Lý Nhiễm liếc mắt một cái, thiếu chút nữa bị tầng nước thịt luộc kia dọa ngất xỉu.
"Sao cô lại ăn cái này?" Tuy rằng chưa mang thai bao giờ, nhưng cũng biết thứ nhiều dầu mỡ như vậy người bình thường ăn còn không ổn huống chi là thai phụ.
Thai phụ tập mãi thành thói quen: "Đại sư nói, ăn mỡ, đứa bé sinh ra mới tai to mặt lớn, thông minh!"
Lý Nhiễm thiếu chút nữa bị ngôn luận kinh thế hãi tục này rớt tròng mắt, đây là thời đại nào, sinh con còn theo đuổi tai to mặt lớn.
"Chu phu nhân là mẹ chồng của cô?"
Thai phụ gật đầu, Lý Nhiễm lại hỏi: "Đại sư kia là ai thế?"
Thai phụ nhìn thời gian: "Đại sư chính là đại sư, chắc là sắp đến rồi."
Vừa mới nói xong, Chu phu nhân liền dẫn một người phụ nữ mặc áo lam tiến vào.
Ngay từ ánh mắt đầu tiên Lý Nhiễm nhìn thấy bà ta, Lý Nhiễm liền không thích, người này giống như từ trong ngôi mộ cổ nào đó bò ra tới, cứng ngắc.
Chung quy cũng là nhà người khác, Lý Nhiễm cũng không nói gì, ngồi ở trên sofa không nhúc nhích.
Đại sư kia đánh giá cô vài cái, như đang xem bói cho cô vậy.
"Lý Nhiễm, hôm nay đại sư khó có được lại đây giảng bài, cô có muốn nghe một chút không?"
Lý Nhiễm đang muốn lắc đầu lại bị thai phụ lặng lẽ kéo một chút: "Cô có thể nghe một chút, đại sư nói rất có đạo lý."
Lý Nhiễm hứng thú, thấy Chu phu nhân cũng không có ý tứ lập tức muốn ký hợp đồng: "Được rồi."
Đại sư ngồi ở trong thư phòng, phía dưới lót hai cái gối giống nhau.
Thân thể thai phụ không quá nhanh nhạy, không thể ngồi xếp bằng chỉ có thể quỳ xuống.
Lý Nhiễm đem cái ghế dựa lại: "Cô ngồi nghe đi, quỳ như vậy rất mệt."
Thai phụ cười cười: "Như vậy mới thành kính."
Tất cả mọi chuyện đều rất cổ quái, Lý Nhiễm muốn nhìn một chút vị đại sư này rốt cuộc là thần thánh phương nào, mới có thể khiến một thai phụ quỳ xuống nghe bà ta giảng bài.
Lý Nhiễm ngồi trên ghế, ôm cánh tay nhìn đại sư.
Đại sư kia bày ra bộ mặt vô dục vô cầu, tràn ngập đuổi tà ma, câu đầu tiên mở miệng nói lại chính là: "Đàn ông là trời, đàn bà là đất."
Lý Nhiễm cười lạnh ra tiếng, cô còn nghĩ đại sư từ đâu ra, thì ra là cương thi từ đời Thanh đến đây.