Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-08-17 17:35:49
Lượt xem: 414
Lý Nhiễm nhỏ giọng nói với Đại sư: "Chồng... con thường xuyên mất ngủ, tám phần là do con khắc, Ngài nhất định phải thuyết phục anh ấy phân phòng ngủ, cố gắng cứu lấy tuổi thọ không nhiều lắm của anh ấy."
Đại sư vui vẻ nhận lời: "Bọn tôi chuyên môn làm chuyện này, yên tâm giao cho bọn tôi."
Sau khi Hạ Nam Phương xuống lầu, nhìn Lý Nhiễm liếc mắt một cái, không biết cô lại muốn bày trò gì.
Tuy có chút không vui, nhưng vẫn ngồi xuống sofa.
Đại sư trầm ngâm một tiếng, chuẩn bị giảng dạy. Bận tâm đến Hạ gia không có gối quỳ, Đại sư liền chuẩn bị mang đến.
Mặt khổ qua số 2 cùng mặt khổ qua số 3 mỗi người cầm trong tay 2 cái, vừa lúc 4 cái.
Chu phu nhân cùng Khâu Thốc Thốc nhận lấy, tự nhiên quỳ lên.
Lý Nhiễm trước lạ sau quen, làm trò trước mặt Hạ Nam Phương chuẩn bị xếp bằng quỳ xuống.
Liền thấy mày Hạ Nam Phương nhăn lại: "Em làm gì?"
Lý Nhiễm chớp chớp mắt: "Nghe giảng bài nha!"
Đại sư: "Giảng kinh cần phải có thành kính."
Lý Nhiễm vừa nghe thấy liền rất thành khẩn, bắt lấy miếng gối kia chuẩn bị quỳ xuống, lại bị Hạ Nam Phương giành trước một bước, xách theo cổ áo cô nâng lên.
Anh nhìn Đại sư, vẻ mặt như kiểu "tà ma ngoại đạo từ đâu tới": "Đều ngồi cho tôi."
Từ "ngồi" này của anh, âm lượng rất lớn, làm tất cả mọi người đều bị giật mình.
Mắt to làm dọa đến vị Đại sư kia lạnh run: "Vậy... vậy ngồi đi."
Hạ Nam Phương trầm khuôn mặt, con ngươi đen nhánh nhìn Đại sư, gân xanh trên trán như ẩn như hiện.
Anh rất không kiên nhẫn ngồi trên sofa: "Tiếp tục."
Khí thế của vị Đại sư yếu hơn vừa rồi rất nhiều, bà ta nuốt nước miếng mới mở miệng: "Cùng nói về nữ tướng. Tướng mạo tốt thì giúp chồng phát tài, nhà cửa an bình, con cháu hiếu thuận, gia nghiệp thịnh vượng. Nhưng nếu qua lại với phụ nữ xinh đẹp sẽ làm nhà cửa không yên, vợ chồng không hòa thuận."
Nói xong bà ta còn nhìn thoáng qua Lý Nhiễm: "Không thể quá xinh đẹp."
"Đại sư, ý của Ngài là không thể cưới phụ nữ xinh đẹp, dễ sinh mầm tai họa đúng không?"
Đại sư nhìn Lý Nhiễm như trẻ nhỏ dễ dạy, gật gật đầu.
Hạ Nam Phương cau mày, dáng vẻ như "thứ chó má gì đây", lửa giận trong mắt đang thiêu cháy hừng hực.
Đại sư tiếp tục: "Nữ tốt quan trọng nhất chính là mộc mạc, phụ nữ không thể ỷ vào mình có vài phần tư sắc mà làm nũng muốn được cưng chiều với đàn ông. Đàn ông không thể tham luyến sắc đẹp, tục ngữ nói một tinh một máu, tinh tẫn nhân vong, chính là đạo lý này."
Lý Nhiễm quay đầu nhìn Hạ Nam Phương, dùng ánh mắt nói: Nghe thấy chưa? Nghe hiểu không?
Hạ Nam Phương quả thật bị đạo lý vớ vẩn này tức đến cười, giơ tay lên sờ bình hoa bên cạnh.
Ngay lúc anh chuẩn bị xuống tay muốn đập vị Đại sư kia, Lý Nhiễm ấn tay anh lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-89.html.]
Cô nhịn cười: "Nghe một chút đi, Đại sư nói rất nhiều đạo lý hay."
Hạ Nam Phương đối diện với ánh mắt cô, ngữ khí lạnh lẽo: "Mỗi ngày em đều nghe cái này?"
Lý Nhiễm gật đầu: "Anh nhất định phải kiên nhẫn nghe."
Hạ Nam Phương thật sự dùng hết sự kiên nhẫn cả đời của anh rồi, anh đỡ trán nhìn Đại sư, rất có một loại còn dám nhiều lời một chữ, lập tức đá ra ngoài.
Đại sư còn đang lải nhải: "Phụ nữ phải biết khiêm tốn, không thể cường thế, phải học cách hầu hạ đàn ông. Cũng giống vậy, đàn ông không thể quá tốt với phụ nữ, đánh là yêu mắng là thương, đối với phụ nữ phải có thủ đoạn cùng quyết đoán, mới có thể tính là đàn ông chân chính."
Ấn đường của Hạ Nam Phương kịch liệt nhảy, không thể nhịn được nữa: "Bà mẹ nó câm miệng lai cho tôi."
Bộ dáng tức giận này của anh cực kỳ giống trong miêu ta của Lý Nhiễm "mất ngủ dễ giận".
Đại sư như uống nước khổ qua mà nhìn anh, phân tích: "Đàn ông mất ngủ hơn phân nửa là do thận có bệnh, lòng người thuần khiết mới là quan trọng nhất. Đàn ông thích phụ nữ xinh đẹp phần lớn là do tâm ma sai khiến, làm hư thận không nói, tài tiền cũng sẽ bị thiếu hụt. Cho nên nói, không nên cưới phụ nữ quá xinh đẹp, sẽ khắc chồng."
Hạ Nam Phương quả thật bị tức điên, khóe miệng cong lên cười lạnh: "Khắc chồng?"
Anh đứng lên, giọng nói chậm rãi ung dung nói từng câu từng chữ: "Có nghĩ tới, ai có thể khắc bà không?"
Nhịn lâu như vậy, bình tay trong tay bị anh nắm cuối cùng cũng đổ xuống, phát ra âm thanh đổ vỡ giòn vang.
Cuối cùng cũng đánh vỡ mặt khổ qua của vị Đại sư kia, vài người đều bị hoảng sợ.
Nhìn về phía Đại sư, híp mắt lộ ra nguy hiểm: "Sao không nói?"
Đại sư thiếu chút nữa bị dọa đái ra quần, lắc đầu: "Không... không nói."
Người hung dữ như vậy, anh nói mới đúng.
"Mới vừa nói ai khắc chồng, khắc ai?"
Đại sư chân chó nói: "Tôi khắc chồng, là tôi khắc chồng của tôi c.h.ế.t sớm."
Hạ Nam Phương dẫm lên mảnh vỡ nhỏ đi đến: "Một ả đàn bà lừa gạt như bà, để tôi tiễn bà đi gặp ông ta, như thế nào?"
Đại sư "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, sợ đến mức sắc mặt tái nhợt: "Đừng... đừng..."
Chỉ có gá gan thế này còn dám tới nói anh đoản mệnh, Lý Nhiễm khắc chồng.
Tính tình của Hạ Nam Phương dọa người một chút, nhưng cũng là một công dân tuân thủ pháp luật: "Đừng khẩn trương."
Anh ra vẻ nhìn một cái thôi cũng cảm thấy đau mắt gọi Vương Ổn: "Trói ba người này lại, quăng đến cục cảnh sát đi."
Vương Ổn ở bên cạnh nghe xong một lát, cũng nhịn không được: "Boss cứ giao cho tôi."
Giải quyết xong ba nữ đức đại sư, Hạ Nam Phương nhìn vài người ở phòng khách, đặc biệt là Lý Nhiễm: "Ba gã ngu xuẩn kia là ai đưa đến?"
Hạ phu nhân lập tức chỉ vào cô: "Lý... Nhiễm."
Lý Nhiễm cười cười: "Phu nhân, nếu bà không để tôi nghe thấy bài giảng kia, thì làm sao tôi lại hiểu nhiều như vậy chứ?"