Tội Nhân Vô Tội - Chương 24
Cập nhật lúc: 2024-10-17 20:06:38
Lượt xem: 27
24.
Mẹ An biết con gái cưng của mình luôn là một đứa trẻ nhõng nhẽo, thấy cô làm nũng bà cũng nhìn nhiều thành quen.
Mẹ An xoa đầu An Đồng hỏi: "Xảy ra chuyện gì à? Mới sáng sớm con đã như bị ai bắt nạt thế, gặp ác mộng sao?"
An Đồng ôm mẹ càng chặt hơn, sụt sịt mũi nói: "Không có, chỉ là… con rất nhớ ba mẹ."
Mẹ An bị An Đồng chọc cười, "Con bé này, chỉ mới không gặp nhau có một đêm thôi, làm gì mà nghiêm trọng thế."
An Đồng lắc đầu, không muốn phải giải thích quá nhiều.
Đâu phải chỉ một đêm, rõ ràng là cách cả một đời.
Mẹ An vỗ vỗ lưng An Đồng như an ủi, lúc này cô mới thả lỏng tâm trạng mà bắt đầu ăn bữa sáng.
Như chợt nhớ ra chuyện gì, An Đồng nuốt vội ngụm sữa đậu nành xuống rồi lập tức nói: "Ba, mẹ, con muốn giải trừ hôn ước với Tần Dạ Hoài."
Những lời này của cô khiến cha mẹ An ngạc nhiên đến mức phải đặt cả bát đũa xuống.
Lúc này mẹ An mới hiểu được lý do sáng sớm nay An Đồng khác thường như vậy, hóa ra là bị Tần Dạ Hoài chọc giận. Bà không nhịn được cất tiếng hỏi: "An Đồng, sao đột nhiên con lại muốn hủy hôn với Dạ Hoài, không phải con thích cậu ta lắm sao? Mới mấy ngày trước còn lẽo đẽo chạy theo người ta đi khắp nơi, vì sao hôm nay lại đột nhiên đổi ý?"
Cha An cũng thăm dò nhìn về phía An Đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-nhan-vo-toi/chuong-24.html.]
An Đồng buông bát xuống, trịnh trọng nói: "Ba, mẹ, không phải vì tức giận nhất thời mà con đưa ra quyết định này. Con đã suy nghĩ rất nghiêm túc, chưa bao giờ nghiêm túc như hôm nay. Con không còn thích Tần Dạ Hoài nữa, mà anh ta cũng chưa bao giờ hứng thú với con.
Hôn ước giữa hai chúng con vốn chỉ là một thỏa thuận tùy tiện của hai nhà từ ngày còn nhỏ, vì con có cảm tình trước cho nên mới dùng cớ này để trói buộc anh ta. Hiện giờ con đã tỉnh ngộ rồi, sẽ không còn chút kỳ vọng viển vông nào với anh ta, cũng sẽ không cố chấp bám đuôi như trước nữa, vì thế con muốn đưa ra đề nghị giải từ chính thức với nhà họ Tần."
Trước nay cha An vốn không hề thích thái độ lạnh nhạt Tần Dạ Hoài dành cho An Đồng.
Thông gia với nhà họ Tần quả thực là một cơ hội kinh doanh hiếm có, thế nhưng cô con gái ông nâng niu trong lòng bàn tay cũng là đối tượng lý tưởng của vô số đàn ông ở Hoa Thành.
Chỉ có đối phương là không thức thời, xem mắt cá quý giá như trân châu mới từ chối An Đồng mà chạy theo đứa con gái nuôi của quản gia, quá hoang đường!
Có điều An Đồng luôn si mê Tần Dạ Hoài đến mù quáng, không đụng phải tường nam không chịu quay đầu cho nên cha An mới khó xử không nói nên lời.
Bây giờ An Đồng đã hoàn toàn tỉnh ngộ, đương nhiên cha An vui vẻ còn không kịp. Ông chớp thời cơ đưa ra quyết định, "Chuyện hay ba đồng ý! Con gái nhà họ An chúng ta vốn không cần phải liên hôn thương nghiệp, Tần Dạ Hoài đã không thích con gái nhà chúng ta thì nó cũng không xứng làm con rể nhà này!"
An Đồng vui vẻ đáp: "Cảm ơn ba!"
Thấy cả cha An và An Đồng có cùng ý kiến, mẹ An còn có thể nói gì được nữa?
Bà vốn chỉ mong muốn con gái mình được sống hạnh phúc mà thôi, bây giờ Tần Dạ Hoài không còn là người chồng lý tưởng của An Đồng nữa, vậy hôn ước đương nhiên phải hủy bỏ.
Nhận được sự đồng ý của cả cha mẹ, An Đồng hưng phấn không thôi, "Tốt quá rồi, vậy ăn sáng xong chúng ta sang nhà họ Tần nói chuyện luôn được không ạ?"
Lần này là cô không cần Tần Dạ Hoài trước, kiên quyết không cho hắn ra tay nữa!