Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh - Chương 210
Cập nhật lúc: 2024-11-01 20:10:01
Lượt xem: 336
Tuy nhiên, Tiểu Bạch Long lại nhàn nhã lặp lại lời nói trước đó: "Nhưng mà đồ ăn của con người ngon mà."
Tịnh Không pháp sư: "..."
Tiểu Bạch Long mặc kệ Tịnh Không pháp sư đang tức điên người, quay sang nhìn Niên Thú, không bỏ qua tia tò mò lóe lên trong mắt nó, biết là có hy vọng:
"Có rất nhiều thứ ngon hơn bánh bao bột mì, đi thôi, chỉ cần cậu gia nhập với chúng ta, ta sẽ dẫn cậu đi nếm thử."
Tịnh Không pháp sư tỏ vẻ khinh thường, hừ lạnh, giọng điệu mỉa mai: "A Di Đà Phật, Niên Thú Vương trung thành với ta như vậy, khác hẳn với lũ yêu ma quỷ quái ăn cháo đá bát. Cần gì phải phí công vô ích, tự chuốc lấy trò cười? Không ngờ đường đường Long Thần cũng giống loài người, nằm mơ giữa ban ngày."
Tuy các đạo trưởng không hài lòng với thái độ của Tịnh Không pháp sư, nhưng không biết phải phản bác thế nào.
Niên Thú Vương nhìn là biết cứng đầu, không dễ khuyên nhủ.
Quả nhiên, Niên Thú Vương cắn môi, vẻ mặt do dự. Gã đàn ông to lớn đứng yên tại chỗ, như đang nghĩ cách từ chối.
Tịnh Không pháp sư thấy vậy liền cười, trong lòng thấy khoái chí.
Một ngày tốt lành
Niên Thú quả xứng đáng với tâm huyết ông ta bỏ ra bấy lâu nay.
Đâu như lũ yêu ma quỷ quái vong ân bội nghĩa kia, lại bị mấy cái bảo hiểm xã hội lừa gạt, đứng về phía đối lập với ông ta, vừa nhạt nhẽo vừa kỳ quặc.
Đôi khi ngu ngốc cũng là một lợi thế. Cho dù ngu đến mức bị con người khuất phục, cũng vẫn một lòng một dạ, không bị người ta lừa gạt.
Tuy nhiên lúc này, Niên Thú lấy lại tinh thần, cuối cùng lên tiếng: "Ta thật sự sẽ có cuộc sống tốt sao?"
Tịnh Không pháp sư: "???"
Mọi người: "???"
Tiểu Bạch Long thấy nó đã xuôi lòng, liền cong khóe miệng, giơ móng vuốt chỉ An Như Cố bên cạnh: "Đương nhiên rồi, không tin cậu hỏi cô ấy, cô ấy là sếp."
Có lẽ do thường xuyên luyện tập, Niên Thú cơ bắp cuồn cuộn, đường nét rắn chắc, nhưng khuôn mặt lại khá trẻ con, vẻ mặt mong đợi gần như tràn ra từ đôi mắt trong ngần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-210.html.]
An Như Cố: "..."
Cô im lặng, trước đó những đạo trưởng quen biết, bao gồm cả Trương Thiên Sư đã hỏi cô, Tiểu Bạch Long có phải là nhân viên HR của công ty họ không?
HR là vị trí quản lý nhân sự trong công ty, chịu trách nhiệm tuyển dụng nhân tài, là bộ phận quan trọng không thể thiếu của công ty.
Cô nói công ty mới thành lập, tạm thời chưa có vị trí này, mọi người vẫn không tin.
Lần này chắc hiểu lầm càng thêm sâu sắc.
Cô ngước mắt nhìn Niên Thú.
Niên Thú không theo Tịnh Không pháp sư, nguyện ý đầu quân, đương nhiên là chuyện tốt.
Cô nhìn đôi mắt long lanh ấy, nghĩ đến chế độ đãi ngộ, liền phối hợp nói: "Lương trả đầy đủ, bảo hiểm xã hội cũng có, nghỉ hai ngày cuối tuần, nghỉ lễ theo quy định. Dựa theo sở trường và sở thích của cậu để phân công vị trí. Ngày lễ có thể tổ chức đi chơi..."
Về chuyện lương bổng, cô suy nghĩ một lát, nói cụ thể hơn: "Cậu có thể nhận lương cứng cộng với hoa hồng. Hiện tại một nửa doanh thu nhà ma của chúng tôi do nhân viên tự quản lý, tương đương với làm nhiều được nhiều."
Vừa hay trước đó Tô Vĩ Chí đã nói với cô về lương của nhân viên bình thường, cô liền đưa ra một mức lương rất cao để tham khảo.
Lần này không chỉ Niên Thú, mà một số đạo trưởng nghèo khó cũng động lòng.
Quỷ vậy mà kiếm được nhiều hơn cả họ sao???
Họ cúi đầu nhìn thẻ ngân hàng của mình, không khỏi thở dài tiếc nuối, đáng tiếc, mình không phải là quỷ.
Niên Thú nghe xong lời nói chân thành của cô, chớp mắt. Nó tuy cứng đầu nhưng cũng có trí tuệ, phân biệt được thật giả.
Có lẽ do tính cách khá đơn giản, nó giống như trẻ con rất nhạy cảm, có thể cảm nhận rõ ràng thái độ của người khác đối với mình.
An Như Cố chân thành hơn Tịnh Không pháp sư rất nhiều.
Nó liền nhìn Tịnh Không pháp sư, bịch một tiếng quỳ xuống: "Chủ nhân, cảm ơn ngài đã cho ta ăn, cho ta mặc. Ta, ta muốn đi tìm một công việc khác."
Trước đó khi đang bới rác, nó nghe những người ăn xiên nướng nói "quỳ gối cha mẹ cũng khó", với người khác càng không quỳ.
Nó quỳ xuống trước Tịnh Không pháp sư, coi như đã trả ơn ông ta.