Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh - Chương 488
Cập nhật lúc: 2024-11-22 15:22:05
Lượt xem: 22
Con gấu trắng đưa tay lên lau nước mắt theo bản năng của con người, đứng dậy từ trong chậu nước: “Bây giờ tôi đã thành ra như vậy rồi, chắc chắn mọi người sẽ không chứa chấp tôi nữa, vậy tôi đi đây. Haiz, bị đưa đến vùng đất băng tuyết thì cứ đến đó đi, tôi chấp nhận.”
Nhìn bóng lưng cô đơn của nó, các nhân viên chăm sóc theo bản năng muốn lên tiếng giữ nó lại, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, bọn họ đều từ bỏ ý định.
Mặc dù con gấu này rất đáng thương, nhan sắc cũng rất cao, nhưng nơi này của bọn họ chỉ là một vườn thú bình thường, không chứa nổi vị thần này.
Lúc này, Tiểu Bạch Long đột nhiên nhìn An Như Cố, nhỏ giọng nói: “Cô thấy con gấu này thế nào?”
An Như Cố đánh giá con gấu trắng, phải công nhận rằng, bộ lông của con gấu trắng này rất thuần khiết, nhan sắc rất cao.
“Cũng được, sao vậy? Anh muốn làm gì?”
Tiểu Bạch Long nở nụ cười thần bí, sau đó hét lớn về phía con gấu trắng: “Đợi đã, đừng đi vội, Bắc Cực lạnh như vậy, sao con người có thể sống được? Hay là để ta cung cấp công việc cho ngươi?”
“Cái gì? Ngài muốn cung cấp công việc cho tôi?” Con gấu trắng lập tức quay đầu lại, hai mắt sáng rực: “Nhưng tôi có thể giúp gì được chứ?”
Tiểu Bạch Long nói: “Ngươi nghĩ xem, sở dĩ gấu trúc có thể trở thành bảo vật quốc gia phần lớn là do nó quý hiếm, trên toàn thế giới chỉ có vài nghìn con gấu trúc, vật hiếm thì mới quý. Nhưng ngươi còn quý hiếm hơn cả gấu trúc, đến giờ ta vẫn chưa nhìn thấy loài nào giống ngươi, có lẽ ngươi là con Tỳ Hưu duy nhất trên thế giới này. Ngươi chính là loài động vật quý hiếm trong số những loài động vật quý hiếm!”
Nghe anh nói vậy, con gấu trắng có chút d.a.o động, hai mắt sáng rực, lòng tự trọng và sự tự tin vốn bị đả kích nghiêm trọng lại một lần nữa được tập hợp lại, hóa ra nó lại có giá trị như vậy!
Nó không nhịn được mà xoa xoa tay, kích động nói: “Đến đó có được ăn no không?”
Tiểu Bạch Long lộ ra vẻ mặt thương hại: “Sao có thể để cậu c.h.ế.t đói được, cậu nghĩ nhiều rồi! Đạo quán Xuất Vân là công ty đàng hoàng, không phải là xưởng sản xuất chui, nếu kinh doanh bất hợp pháp sẽ bị chính phủ xử phạt. Chỉ cần cậu gia nhập đạo quán Xuất Vân, sẽ được đóng bảo hiểm đầy đủ, bao ăn bao ở! Muốn ăn bao nhiêu thì ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-488.html.]
Con gấu trắng nghe không hiểu đóng bảo hiểm là gì, suy nghĩ một hồi, đột nhiên nói: “Có loại sữa mà vườn thú hay cho uống không? Loại sữa đó rất ngon!”
Các nhân viên chăm sóc nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ, đương nhiên là có rồi, đó là loại sữa chất lượng cao, giàu dinh dưỡng, giàu protein được pha chế đặc biệt cho gấu trúc, giá cả đắt đỏ!
Một ngày tốt lành
Tiểu Bạch Long vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Đến lúc đó có tiền rồi, cậu muốn mua bao nhiêu thì mua, còn tự do hơn cả ở vườn thú.”
Con gấu trắng vừa nghe thấy có sữa uống thoải mái, chân liền mềm nhũn, vội vàng đồng ý.
Lãnh đạo vườn thú sau khi biết được sự việc thì vô cùng kinh ngạc, hóa ra trong vườn thú của bọn họ lại có một con gấu là giả, cả đời này chưa từng gặp phải chuyện gì hoang đường như vậy. Bây giờ lại có động vật chạy đến vườn thú để ăn chực ở chùa…
Tin tức được báo cáo lên cấp trên, rất nhanh đã được phê duyệt. Chủ yếu là bọn họ không dám giữ vị thần này lại, giống như ném củ khoai lang nóng phỏng tay cho đạo quán Xuất Vân vậy.
Buổi chiều, du khách ngạc nhiên phát hiện, ba con gấu trúc đã bị thiếu mất một con.
Bởi vì trước đó đã xảy ra vụ việc người nước ngoài trộm gấu trúc, rất nhiều người nghi ngờ nó lại bị trộm mất, sôi nổi chuyển tiếp bài viết trên vòng bạn bè, tin tức lan truyền với tốc độ chóng mặt.
Joseph, tên trộm gấu trúc kia lại bị lôi ra chỉ trích. Bên dưới bài viết Weibo của trung tâm gấu trúc có rất nhiều bình luận: 【Trời lạnh rồi, nhớ giữ ấm cho gấu trúc, đề phòng người nước ngoài!】
Mãi đến khi người của vườn thú lên tiếng giải thích rằng Quân Quân đã được đưa về trung tâm gấu trúc, mọi người mới bình tĩnh trở lại.
Không ai biết rằng Quân Quân thật sự đã bị “trộm” đến đạo quán Xuất Vân.
Tác giả có lời muốn nói:
(Hết chương)