Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh - Chương 505
Cập nhật lúc: 2024-11-22 22:37:34
Lượt xem: 17
Nghe vậy, Trương Kim Phi vô cùng kích động: “Vậy phải làm sao để nối liền lại?”
Không ít thầy phong thủy hít một ngụm khí lạnh: “Ban nãy tôi đã xem xét kỹ rồi, những ngọn núi đó đều bị người ta khai quật, hơn nữa còn khai quật rất sâu, sơn thể bị đứt đoạn, bây giờ đã trở thành những ngọn núi nhỏ độc lập, long mạch ‘cửu tử nhất sinh’*, làm sao mà nối liền lại được?”.
“Chẳng lẽ cô muốn lấp đất, ‘trùng tố sơn mạch’? Nổ núi thì dễ, tu bổ núi thì khó quả thực là khó như lên trời.”
An Như Cố bảo Trương Kim Phi tìm một tấm bản đồ địa phương, sau đó hí hoáy một lúc lâu.
Trước mặt mọi người, cô cầm bút vẽ một đường cong cong trên bản đồ, sau đó đột nhiên nói: “Lấp đất khó, vậy thì chúng ta đào hầm, đào một đường hầm ở phía dưới.”
“Đầu bên kia của đường hầm nối liền với sơn thể, đầu bên này thì chất đất để nối liền các ngọn núi, như vậy, khối lượng công việc sẽ ít hơn rất nhiều so với việc chỉ lấp đất. Hơn nữa, việc đào hầm cũng có thể cải thiện giao thông, là một công trình phúc lợi cho người dân.”
Các thầy phong thủy: “!!!”
Huyền Không đạo trưởng nhìn đường hầm trên bản đồ, cảm thán: “Bịt kín không bằng khai thông, quả là một ý tưởng tuyệt vời!”
“Phía sau có núi dựa, phía trước có minh đường rộng rãi, bên trái bên phải có ‘hộ sa’ vững chắc, phía Nam có nước, phía Bắc có núi, được núi non sông nước bao bọc, long mạch uốn lượn quanh co, bao bọc tình cảm, phong thủy rất tốt.”
“Bây giờ long mạch thôn các người đã có cách giải quyết rồi, về sau nhất định con cháu đông đúc, tài lộc dồi dào.”
Trương Kim Phi cố kìm nén sự kích động, hỏi ra vấn đề mà ông ta quan tâm nhất: “Vậy còn tài vận sau này của tôi…”
An Như Cố bấm ngón tay tính toán, nói: “Bản thân năng lực của ông cũng không tệ, bây giờ có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, ba phần là nhờ vận may, bảy phần là nhờ nỗ lực phấn đấu. Thay vì trông chờ vào vận may khó nắm bắt, chi bằng giữ cho đầu óc tỉnh táo, như vậy, tài vận sẽ không đến nỗi nào đâu.”
Lời nói của cô như gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu Trương Kim Phi, dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng ông ta.
Ông ta không khỏi hít sâu một hơi, thu hồi tâm trạng kích động vừa rồi: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức sai người đi làm.”
Ông ta xuất thân tay trắng, từng trải qua rất nhiều khó khăn, tính cách rất trầm ổn.
Nhưng sau khi biết được chiếc đỉnh đồng ở từ đường là báu vật quốc gia – Cửu Đỉnh, trong lòng ông ta vô cùng kích động, tâm tâm niệm niệm đều là tìm lại Cửu Đỉnh, hy vọng trở nên giàu có, khác hẳn với vẻ ngoài điềm tĩnh thường ngày.
Giờ phút này, nghe streamer nói vậy, ông ta dần dần bình tĩnh trở lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-505.html.]
Streamer nói rất đúng, dựa núi dựa trời, không bằng dựa vào chính mình, không nên trông chờ vào ngoại vật.
Chẳng biết đến khi nào mới có tin tức về Cửu Đỉnh, đã có thể tu bổ long mạch, vậy thì nhất định phải tu bổ long mạch cho thật tốt.
Hiện tại, ông ta có tiền, tài sản kếch xù, hoàn toàn có thể chi trả chi phí đào hầm. Ông ta rất gấp, nhưng cũng trả rất nhiều tiền, dưới uy lực của vàng bạc thì ắt có kẻ liều mạng, không ít đội ngũ công trình đồng ý nhận thầu công trình này.
Sau khi được phê duyệt, đường hầm Cửu Long, thôn Lục Thụ được khởi công rầm rộ.
Trên công trường bụi bay mù mịt, tiếng ồn ào không dứt.
Vào khoảnh khắc chín ngọn núi nhỏ được thông suốt, một luồng linh khí mỏng manh chảy xuôi trên bầu trời đêm, như dải ngân hà trong suốt, xuyên qua đường hầm, sau đó tản ra khắp mọi ngóc ngách của ngọn núi.
Linh khí quyện với màn sương trên vùng đất hoang vu bao trùm lấy mặt đất, những ngọn cỏ nhỏ từ trong đất chui lên, nhú lên những mầm xanh. Từng cụm hoa nghênh xuân nở rộ, những bông hoa vàng rực rỡ chào đón mùa xuân đến.
Những chú bướm trước đây không muốn ghé thăm những ngọn núi này, giờ đây lại vỗ cánh bay lượn, nhẹ nhàng đáp xuống những bông hoa.
Một ngày tốt lành
Dưới ánh nắng ấm áp của mùa xuân, vùng đất hoang vu vốn ảm đạm, tiêu điều bỗng chốc tràn đầy hơi thở của mùa xuân.
Vạn vật hồi sinh, chỉ trong nháy mắt.
Chỉ có một số ít công nhân được chứng kiến cảnh tượng này, họ lập tức che miệng kinh ngạc, không nói nên lời.
Chưa kịp để bọn họ hoàn hồn, mặt đất bỗng nhiên rung chuyển nhẹ.
Cứ như thể dãy núi dưới chân đang dần dần thức giấc, lười biếng trở mình.
Cảm giác rung chuyển chỉ kéo dài trong nháy mắt, sau đó nhanh chóng biến mất, giống như ảo giác của bọn họ.
Sau khi biết được món đồ mà ông cậu của Trương Kim Phi bị mất rất có thể là báu vật quốc gia, cảnh sát vô cùng coi trọng, đã lập án điều tra.
Bây giờ, Trương Kim Phi đã buông bỏ chấp niệm, luật pháp đất nước ông ta quy định, đồ cổ đào được từ trong đất phải giao nộp cho nhà nước, cho dù tìm được món đồ này cũng không thuộc về ông ta.
Không phải ông ta chưa từng nghĩ đến chuyện chiếm Cửu Đỉnh làm của riêng, nhưng ngày hôm đó có rất nhiều người nhìn thấy, rất nhiều đại sư đều biết chuyện này, ông ta không thể giấu giếm bọn họ. Đặc biệt là trong số đó còn có An Như Cố “liệu sự như thần”.
Ông ta đã buông bỏ chấp niệm, chỉ hy vọng có thể tìm lại được Cửu Đỉnh, sau đó đến trước mộ của ông cậu, nói cho ông ấy biết chiếc đỉnh đồng này lợi hại như thế nào.