Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh - Chương 55.2

Cập nhật lúc: 2024-10-07 19:16:18
Lượt xem: 916

Bắt được rồi, hóa ra thật sự là hắn ta trộm quần lót!

Cô tức giận chỉ thẳng vào mũi đối phương mắng: "Tên biến thái nhà anh, dám trộm quần lót của tôi, anh sao lại hèn hạ như vậy!"

Mấy cô gái khác cũng bước tới, sau khi cẩn thận tìm kiếm, không ít người tìm được đồ lót đã mất của mình.

Tiếng mắng chửi của các cô gái vang lên không ngớt trong phòng: "Chẳng lẽ anh nghèo đến nỗi không có quần lót mặc, cho nên mới nhắm vào quần lót của người khác!"

"Anh thích ngửi mùi quần lót, anh sao không đến nhà vệ sinh nữ ăn cứt đi, mùi vị còn nồng hơn đấy!"

Bạn cùng phòng của Vương Minh đều đứng dậy, nhìn chằm chằm vào những chiếc quần lót trong tay các cô gái, trợn mắt há mồm.

Trời đất ơi, thứ được đựng trong túi ni lông màu đen không phải là bài tập viết thuê, mà là quần lót của con gái?

Tên biến thái này vậy mà lại ở ngay bên cạnh bọn họ?!

Giáo viên bộ phận hậu cần vốn dĩ nghĩ rằng trong trường sẽ không có kẻ biến thái như vậy, cho rằng các cô gái quá nhạy cảm.

Kết quả, đống đồ lót rải rác khắp nơi đã trở thành bằng chứng thép, hơn nữa còn bắt quả tang tại trận, không cho phép phản bác.

Ánh mắt bọn họ nhìn Vương Minh vô cùng phức tạp, chứa đựng tức giận, nghi ngờ và hoài nghi.

Giới trẻ thời nay kỳ lạ như vậy sao?

Người xem trong phòng livestream càng thêm bùng nổ.

【Nhìn mấy cái thùng chuyển phát nhanh này xem, hắn ta không chỉ tự mình sưu tầm, còn mang đi bán nữa, người anh em này chơi biến thái thật đấy!】

【Nhìn hắn ta có vẻ hiền lành thế mà sau lưng lại làm ra loại chuyện này, chuyện liên quan đến con người thì hắn ta không làm cái gì ra hồn.】

【Không phải chứ, vậy mà lại có người mua đồ lót đã qua sử dụng?】

【Tất nhiên là có rồi, lần trước tôi bán váy lo secondhand trên mạng, có người hỏi tôi có tất trắng và tất đen nguyên vị không, có thể trả giá cao, lúc đó tôi cạn lời luôn, người có vấn đề tâm lý thật sự rất nhiều.】

Vương Minh hoàn toàn không ngờ được rằng mình lại bị vạch trần, cả người ngây ngốc.

Ánh mắt bọn họ nhìn hắn ta vừa ghê tởm vừa chán ghét, như thể hắn ta là con gián trong góc tối, là con bọ hôi trong cống rãnh.

Môi hắn ta run rẩy, mặt mày tái mét, ngồi phịch xuống đất, cả người mất hết sức lực.

Phải làm sao đây? Hắn ta phải làm sao bây giờ?

Bạn bè, thầy cô và người thân của hắn ta sau này nhất định sẽ biết chuyện này, nhà trường nhất định sẽ trừng phạt hắn ta thật nặng, tất cả của hắn ta đều tiêu tan rồi!

Chỗ bọn họ quá ồn ào, khiến rất nhiều nam sinh ở tầng này đi ra xem náo nhiệt. Sau khi biết Vương Minh trộm đồ lót, cằm của bọn họ suýt chút nữa rớt xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-o-nhan-gian-livestream-doan-menh/chuong-55-2.html.]

"Bình thường cậu ta trông bình thường mà, sao lại làm ra chuyện như vậy?"

"Ặc, biến thái quá."

Bị mọi người vây quanh, Vương Minh lại một lần nữa c.h.ế.t điếng tại chỗ. Hắn ta giơ tay che mặt, run rẩy như cầy sấy, không dám để ai nhìn thấy mặt mình.

"Thích Ngủ" lo lắng Vương Minh sẽ không bị trừng phạt thích đáng, thế là liền báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát đến, bọn họ đã đưa Vương Minh đi.

Các cô gái khác nhân cơ hội này, nêu ý kiến với giáo viên bộ phận hậu cần: "Đừng để nam sinh vào tòa ký túc xá nữ nữa!"

Để tránh việc giáo viên làm lơ, bọn họ chủ động nói "Thích Ngủ" đang livestream.

Thấy chuyện này đã trở nên quá ồn ào, giáo viên bộ phận hậu cần đành phải đồng ý, nói sẽ tìm lãnh đạo trao đổi.

"Thích Ngủ" tìm lại được chiếc quần lót đã mất, lại trừng trị được kẻ xấu, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, vội vàng cảm ơn An Như Cố: "Cảm ơn Đại sư, nếu không có cô thì không biết còn bị hắn ta trộm bao nhiêu quần lót nữa. Sao lại có kẻ kỳ quái như vậy chứ, thật là cạn lời."

Mấy cô gái khác cũng lải nhải phàn nàn: "Tôi có mấy cái không tìm lại được, hình như hắn ta đã mang quần lót của chúng ta đi bán rồi. Vừa nghĩ đến việc quần lót của tôi đang bị mấy tên biến thái YY là tôi lại muốn ói."

"Không biết cảnh sát có thể tìm được bọn họ, bắt bọn họ lại không?"

"Nhưng mà mua quần lót hình như chỉ tính là vấn đề đạo đức thôi, không tính là phạm pháp, bực ghê."

An Như Cố cụp mắt xuống, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Mọi người có muốn mua bùa tiểu nhân không?"

Trăm cái thiện hiếu thuận là đầu, vạn cái ác dâm dục đứng trước.

Kỳ thực sắc dục chính là lưỡi d.a.o cạo xương, những kẻ mua đồ lót kia làm chuyện trái với luân thường đạo lý, sẽ tổn hại phúc đức, cuối cùng sẽ phải nhận báo ứng.

Nhưng báo ứng có thể đến sớm, cũng có thể đến rất muộn. Cũng chính là câu "gieo gió ắt gặp bảo, không phải không báo, mà là chưa đến lúc".

Tóm lại là, không có hiệu quả nào tốt bằng bùa tiểu nhân.

Trước đó, cô tính ra minh tinh Phương Nguyên trong giới giải trí sẽ vào tù, fan hâm mộ của anh ta chạy đến Weibo của Nhật Xuất Vân mắng chửi cô, lúc đó cô đã dùng một lá bùa tiểu nhân.

Cô không làm chuyện trái với lương tâm, cho nên lá bùa tiểu nhân này sẽ giúp cô trừng trị những kẻ vô đạo đức, thích phát tiết lửa giận một cách bừa bãi.

Fan hâm mộ nào mắng chửi càng thậm tệ thì sẽ càng phải nhận hậu quả nặng nề.

Nghe vậy, mắt mấy cô gái đều sáng lên: "Còn có loại bùa chú này nữa sao?"

"Có thể khiến kẻ mua quần lót của tôi phải nhận báo ứng sao? Vậy tôi muốn một lá."

Một ngày tốt lành

"Tôi cũng muốn một lá."

An Như Cố gật đầu, nhận tiền của mấy người bọn họ, sau đó rời khỏi phòng livestream, vẽ rất nhiều lá bùa tiểu nhân.

 

Loading...