Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 92
Cập nhật lúc: 2024-09-19 10:47:54
Lượt xem: 43
Thẩm Trường An tiến vào trong miệng cô, quấn quýt lấy đầu lưỡi cô, anh dùng lực quá mạnh khiến cho Lục Chi Ưu không khỏi ngửa ra, nếu không có bàn tay anh đỡ ở sau lưng cô, cô đã sớm ngã nhào rồi.
**
"Chị Hứa Kiều, chị Lục hôm nay bị làm sao vậy?" Nhân viên trong tiệm bánh nhìn Lục Chi Ưu ngồi dựa vào cửa sổ, vừa dầm dầm miếng bánh vừa cười "hắc hắc hắc", nhịn không được mà khều khều hỏi Hứa Kiều.
Hứa Kiều ngẩng lên nhìn cô ấy, "Đừng quan tâm nó, chắc là bệnh lại tái phát rồi."
"Nhưng mà" Tiểu Mạch lại chọt chọt cô, ý bảo cô nhìn.
Mấy người khách đang định bước vào mua bánh thì thấy cô gái vừa cười vừa dầm bánh, sợ tới mức rút chân về không dám bước vào tiệm.
"Đã vài người rồi, nếu tiếp tục như thế, hôm nay chúng ta sẽ bị lỗ vốn cho xem.”
Hứa Kiều vốn dĩ không muốn để ý đến Lục Chi Ưu bỗng chốc phát hỏa.
Bình thường con nhỏ này muốn phát bệnh bọn họ không thèm để ý, nhưng mà ảnh hưởng đến tiền tài của cô, vậy thì không thể tha!
Thế là cô đặt điện thoại xuống, "cộc cộc cộc" đi qua chỗ Lục Chi Ưu.
"Lục Chi Ưu, cậu đừng có cười "hắc hắc" nữa, bố đây còn phải buôn bán đấy!"
Nhưng Lục Chi Ưu mắt điếc tai ngơ, lại tiếp tục dầm bánh rồi cười hắc hắc.
Hứa Kiều không khỏi lấy tay đỡ trán, hít sâu một hơi.
"Bốp" Cô trực tiếp đánh vào ót Lục Chi Ưu.
"Ây da, Kiều Mạch c.h.ế.t tiệt, làm gì đấy, đau quá đi mất." Lục Chi Ưu bị đánh đau tỉnh lại.
Cô ôm gáy, bất mãn hét lên với Hứa Kiều.
“Cậu còn biết đau hả, đến quán mình, mua bánh của mình, lại không ăn, vừa dầm bánh vừa cười, cậu có biết đã dọa biết bao nhiêu khách hàng của mình chạy mất dép rồi không?" Hứa Kiều phát cáu vỗ lên cái bàn "bốp bốp"
"Ặc" Thấy sức mạnh hồng hoang của Hứa Kiều bùng nổ, Lục Chi Ưu tự biết đuối lý, không dám cãi lại.
"Ặc gì mà ặc, cậu nhìn coi cậu dầm miếng bánh của mình ra nông nỗi gì hả! Mình làm bánh để bán, chứ có phải để cho cậu dầm đâu, nếu muốn dầm, vậy thì đi thẳng quẹo phải, vô đó dầm cho đã đi!"
Lục Chi Ưu nhìn thoáng qua, đi thẳng quẹo phải, DM, đó là nhà vệ sinh mà!
Kiều Mạch yêu dấu ý bảo cô đi dầm "kít" đây mà!
"Kiều Mạch, thục nữ nào, thục nữ nào!" Cô ngượng ngùng nói.
"Thục cái nồi, hôm nay cậu mà không ăn hết miếng bánh bị dầm như "kít" này thì mình sẽ khiến cậu đi vào đàng hoàng, đi ra bò càn đấy!
Lục Chi Ưu hoảng sợ nhìn đĩa bánh của mình, vì bánh matcha hôm nay chưa làm xong cho nên cô gọi một miếng bánh chocolate.
Miếng bánh vốn đang đẹp lại bị cô dầm cho nát bươm, cô không khỏi nuốt nước miếng.
"Kiều Mạch Mạch, đừng vậy mà ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-92.html.]
"Phắng, đừng có giả vờ đáng yêu với mình, nói cho mà biết, vô dụng thôi!"
Lục Chi Ưu, "."
Sau khi Hứa Kiều rời đi, cô lấy điện thoại ra, chụp miếng bánh bị mình dầm nát, đăng lên weibo.
Lục Chi Ưu [V]" Kiều Mạch ép mình ăn shit, nói nếu tôi không ăn sẽ khiến tôi đi vào đàng hoàng, đi ra bò càn *đáng thương*
Vài giây sau, weibo của cô liền thất thủ.
Sơn chi hoa nở: Chị Kiều của em thật khí phách mà!
Ở bên Chi cả đời: Chị Kiều thật uy vũ!
Tiệm bánh ngọt của Kiều tỷ: Chị dám nhẫn tâm dầm bánh của chị Kiều nhà em như thế!
Chỉ yêu Lục Chi Ưu: Qủa nhiên là khí phách của chị Kiều.
Lục Chi Ưu là nữ thần của tôi: Nữ thần à, lãng phí rất xấu, ngoan ăn hết đi nè!
Chị Kiều của tôi là đẹp nhất: Nữ thần chị không đấu lại Kiều Kiều của em đâu, mau ăn đi, ngoan nào!
Fan chân ái của Lục Chi Ưu: Nữ thần, ăn hết cái này đi, chị Kiều sẽ tha cho chị mà.
Fan Chi Ưu: em đã ăn thử bánh của chị Kiều, ngon hết sẩy mà.
Chị Kiều tôi đẹp nhất trả lời Fan Chi Ưu: đừng nói, hương vị ấy tôi có muốn quên cũng không quên được, em gái lầu trên, hẹn không? Đi Ninh Hạ mua bánh ngọt nào!
Fan Chi Ưu trả lời Chị Kiều tôi đẹp nhất: Hẹn, hẹn, hẹn, khi nào, hay là mai đi, tôi mua vé máy bay ngay!
Tiệm bánh của chị Kiều: Em gái, dẫn chị đi với!
Lục Chi Ưu là nữ thần của tôi trả lời Chị Kiều tôi đẹp nhất: còn tôi nữa, cùng hẹn nào!
...
Lục Chi Ưu nhìn bình luận dưới weibo mình, khóc không ra nước mắt, fan của Hứa Kiều thì cũng thôi đi, bây giờ đến cả Sơn Chi Hoa nhà mình cũng phản mình, cô cảm thấy mình sắp phải chiến đấu một mình rồi.
Sơn Chi Hoa nhà cô đã bị bánh ngọt của Hứa Kiều hút hồn, nhưng cũng không trách fan nhà cô được, có trách thì trách cô đây này, ngày nào cũng up bánh ngọt nhà Hứa Kiều trên weibo, dư hơi rảnh rỗi dùng mạng mà quảng cáo bánh cho Hứa Kiều, được rồi, coi như cô tự gánh hậu quả mình gây ra vậy.
“Sao còn chưa ăn?” Hứa Kiều từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy Lục Chi Ưu đang ngẩn người trước miếng “chocolate shit”, cao giọng hỏi.
“Ha ha ăn chứ” Lục Chi Ưu mỉm cười lấy lòng.
Sau đó lấy muỗng xắn một miếng bánh,
Tuy rằng bánh đã bị cô dầm nát, nhưng mà hương vị vẫn còn rất ngon.
“Kiều Mạch, miếng shit ặc... miếng bánh chocolate này ngon quá đi”
“Ngon vậy thì mau ăn hết đi!”
Lục Chi Ưu, “.”