Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-09-21 12:15:02
Lượt xem: 35
So với mấy lời chúc ngủ ngon vô nghĩa, thì nụ hôn ngủ ngon thực tế hơn nhiều.
Khi Thẩm Trường An buông Lục Chi Ưu ra, cô nhìn thấy màu đen âm trầm khó kiềm chế trong mắt anh, hơi thở nóng rực, có chút gấp gáp.
Lục Chi Ưu bỗng nhiên nở nụ cười, ánh mắt cô sáng lên, kiễng chân, hai tay vòng lấy cổ anh, môi tiến đến bên tai anh, thổi nhẹ bên tai.
"Bác sĩ Thẩm, anh có muốn không?"
Cô vừa dứt lời liền cảm thấy cánh tay đặt ở eo mình siết chặt.
Hơi thở của anh hình như càng thêm nóng rực, nóng như lửa.
Thẩm Trường An đột nhiên xoay người, áp cô trên tường.
Tay Lục Chi Ưu chầm chậm vươn lên đầu anh, vuốt mái tóc đen của anh, cô cảm giác được hô hấp của anh ngày càng dồn dập, lồng n.g.ự.c phập phồng lên xuống.
Anh ôm chặt cô vào lòng, dùng sức mạnh như muốn khảm cô vào trong cơ thể của mình.
Không biết qua bao lâu, Thẩm Trường An mới bình phục lại, một tay đẩy cửa nhà của Lục Chi Ưu ra, sau đó buông cô ra, đẩy mạnh vào trong nhà.
Anh nhéo nhéo gương mặt cô, "Đi ngủ sớm đi, không được suy nghĩ lung tung."
Lục Chi Ưu, "."
Thẩm Trường An quay về nhà, tắm rửa xong lên giường đọc sách một lát, bỗng nhiên nhớ lại sự việc vừa nãy ở trước cửa nhà Lục Chi Ưu, hơi thở của cô thoang thoảng bên tai anh, cô hỏi:
"Bác sĩ Thẩm, anh có muốn không?"
Nhớ đến đây, ánh mắt Thẩm Trường An trở nên thâm thúy, sách cầm trên tay một chữ cũng đọc không vào.
Đúng là yêu tinh mà, sẽ có ngày anh ăn cô cho nhẹ người, nhưng mà không phải bây giờ.
Thẩm Trường An đóng sách lại, tắt đèn.
Không được nghĩ nữa, nếu còn nghĩ đến thì tối nay anh cũng đừng hòng ngủ được.
**
Buổi sáng sau khi Lục Chi Ưu thức dậy, vừa đánh răng rửa mặt xong, liền nghe chuông cửa vang lên.
Ai mà đến vào sáng sớm thế này?
Lục Chi Ưu hơi nghi hoặc, lau mặt sạch sẽ rồi mới ra mở cửa.
Vừa mở cửa liền thấy Thẩm Trường An đứng trước cửa nhà cô, trong tay còn cầm một bình giữ nhiệt.
"Sao anh lại đến đây?" Lục Chi Ưu kinh ngạc.
Nhưng sau đó cô lại xấu hổ, bởi vì cô mới vừa đánh răng xong, đầu tóc lộn xộn, quần áo cũng không chỉnh tề.
Cô theo bản năng định đóng cửa lại, nhưng dường như Thẩm Trường An cũng nghĩ giống cô, ngay lúc cô đang định đóng cửa thì anh liền bước vào trong.
"Em chắn cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-98.html.]
"Ặc... em"
Thẩm Trường An nhìn dáng vẻ quẫn bách của cô, không khỏi vươn tay vuốt vuốt mái tóc lộn xộn của cô, dùng tay vuốt lại gọn gàng.
"Nhanh đến ăn sáng nè"
Thẩm Trường An đặt bữa sáng lên bàn cơm nhà Lục Chi Ưu, sau đó vô cùng quen thuộc đi vào phòng bếp lấy chén muỗng ra.
Thẩm Trường An nấu cháo tôm.
Anh vừa mới mở nắp ra, Lục Chi Ưu đã ngửi thấy mùi thơm, xấu hổ mất mặt gì quẳng ra sau đầu hết, cô chạy đến chỗ anh.
Cô kéo ghế ra ngồi xuống, hai tay chống cằm, nhìn Thẩm Trường An múc cháo cho mình.
Cháo trắng, bên trên là thịt tôm màu vỏ quýt, hành xắt nhỏ và vài cọng rau thơm.
Lục Chi Ưu nhìn đến nỗi nước miếng ứa ra, cô cầm muỗng múc một muỗng cháo vào miệng.
Ngon quá đi mất!
Hạt cháo rất mềm, tôm cũng mềm, nhưng trong cái mềm ấy lại có một chút dai dai, cắn một cái, hương thơm thoang thoảng trong miệng, hành lá và rau thơm làm tăng thêm hương vị.
Cháo ấm ấm không nóng tí nào, vào bụng, rất ấm áp, rất thoải mái.
Cô ăn một muỗng, đang định múc thêm một muỗng thì thấy Thẩm Trường An chỉ lấy có một cái chén một cái muỗng.
"Sao anh lấy có một cái vậy?" Cô ngẩng đầu nhìn anh.
Thẩm Trường An cười cười, nói: "Anh ăn rồi, chỉ mang qua cho em thôi, anh đi làm ngay đây."
Trong lòng Lục Chi Ưu vô cùng cảm động.
"Thẩm Trường An, anh tốt với em quá!"
"Anh không tốt với em thì tốt với ai hả?" Thẩm Trường An nhìn đồng hồ trên tay, sắp 7 giờ rưỡi rồi.
"Nhớ ăn hết cháo đó, anh đi làm đây."
Thẩm Trường An cúi người hôn cô một cái rồi mới xoay người rời đi.
Anh l.i.ế.m liếm môi, "Ừ, cháo nấu ngon thật, ngon hơn lúc anh ăn ở nhà nữa."
"Bùm" một cái, mặt Lục Chi Ưu đỏ ửng.
Thẩm Trường An đúng là dân chuyên nghiệp mà, trình thả thính của anh chả kém hơn cô là bao đâu.
Thật ra Lục Chi Ưu không biết, không có người đàn ông nào không biết thả thính, chỉ có vài người sẵn lòng phát huy với đối tượng mà mình thích thôi, ví dụ như Thẩm Trường An.
"Thẩm Trường An, em thích anh, rất thích anh!"
Lúc Thẩm Trường An đi ra đến cửa, giọng nói của Lục Chi Ưu bỗng nhiên vang lên.
Động tác mở cửa dừng lại, vài giây sau.
"Ừ, anh cũng thích em, hơn cả em thích anh nữa."