Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 150

Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:56:05
Lượt xem: 174

Lâm Đại Phú ngồi tại chỗ vừa rồi Tạ Ba ngồi, đi thẳng vào vấn đề: “Thôn chúng ta nhờ người từ huyện thành mua máy kéo lập tức đến rồi, mặc dù là đồ cũ, nhưng cũng phải dựa vào nhiều mối quan hệ mới cướp được! Chuyện lái máy kéo, cháu nghĩ thế nào rồi?”

Tạ Ba nói: “Cháu không muốn.”

“Cháu thanh niên trai tráng sao không biết tốt xấu vậy!” Lâm Đại Phú gấp gáp: “Lái máy kéo công điểm cao, cháu còn có thể chú ý người trong nhà,công việc tốt bao nhiêu!”

Tạ Ba vẫn im lặng không nói. Lông mày hắn cao ngất, khuôn mặt sâu sắc, lạnh lùng, cứng rắn, khóe môi mím chặt, cho dù là ai cũng không cạy miệng hắn ra được.

Lâm Đại Phú tức giận gõ tẩu thuốc, cầm đồ vật Tạ Ba bện lên xem, là một cái gối tre, bện nhỏ nhắn xinh đẹp. Từng cây nan đều được vuốt cẩn thận, bên rìa được giũa bóng loáng, ngón cái cọ lên nhẵn mịn.

Lâm Đại Phú sao lại không hiểu: “Người ta là mặt trăng trên trời…”

Lưng Tạ Ba chấn động, đoạt lấy gối tre nhét vào trong sọt, vẫn im lặng không nói, khóe môi mím chặt, bộ dáng quật cường.

Trong lòng Lâm Đại Phú bỗng nhiên thương xót, thở dài: “Việc ở ruộng đậu nành kiểu gì cũng sẽ làm xong. Mối này của các cháu, trước sau gì cũng phải tan.”

Ông không nói thêm gì nữa, chắp tay sau lưng chậm rãi đi. Ông nghĩ, thằng nhóc Tạ Ba này lòng dạ cao, giống bố hắn, đáng tiếc Tạ gia đã không phải là Tạ gia trước kia, Tạ Ba không có mệnh giống bố hắn.

Hơn 8 giờ tới, Tạ Ba đi đến nhà Lâm Đại Phú. Hắn mang theo một điếu thuốc lá, một giấy chứng minh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-150.html.]

Lâm Đại Phú vỗ vai hắn, vui mừng nói: “Nghĩ thông suốt rồi thì tốt. Giấy chứng minh của cháu có lúc nào, cũng không đưa cho bác sớm! Chuyện lần này dễ làm rồi! Sáng mai cháu không cần đi làm việc, nghỉ mấy ngày, xong đi học lái xe!”

Tạ Ba nói: “Không cần nghỉ.”

Dừng một chút lại nói: “Quá vắng vẻ, cô ấy không ở một mình được.”

Dứt lời, quay người đi.

Lâm Đại Phú trừng mắt nhìn bóng lưng hắn, hơn nửa ngày mới quay về phòng. Vợ Lâm Đại Phú là Vương Quế Anh rửa qua chân, đang đập muỗi trong màn, nói: “Ở bên ngoài cáu giận cái gì cho muỗi đốt?”

Lâm Đại Phú cởi giày lên giường, nói: “Tôi để Tạ Ba dẫn thanh niên trí thức Trình đi làm việc, có phải sai rồi không?”

Vương Quế Anh tức giận lườm ông: “Khuôn mặt như vậy, dù là ai cũng đều là tai họa! Con trai thứ hai nhà bí thư chi bộ không phải mới chuyển nghề về sao? Bà mối tới cửa liên tục, từ chối. Nghe nói là hôm trở về thôn gặp phải Trình Dao Dao.”

Lâm Đại Phú vén chăn nằm xuống: “Đừng suốt ngày nghe mấy bà già ngu ngốc kia nói mò! Thôn chúng ta không có cây ngô đồng, không lưu được Kim Phượng Hoàng!”

Vương Quế Anh không phục véo hắn một cái: “Ai nói mò, chờ xem!”

Editor: Mấy chương trước mình để tên nam chính là Tạ Ba, nhưng theo Hán Việt để Tạ Tam đúng hơn, từ chương sau trở đi mình sẽ để tên Tạ Tam nhé, mấy chương trước mình sẽ sửa lại dần.

 

Loading...