Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 211
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:16:05
Lượt xem: 91
“Đồ ngốc…” Trình Dao Dao vẫn đang bối rối, mơ hồ cười hắn: “Chạy xa như vậy đưa một xâu thịt…”
“Cũng vì muốn gặp em.” Tiếng nói Tạ Tam rất thấp, không cần nghĩ ngợi nói ra luôn.
Gương mặt Trình Dao Dao ửng đỏ, xinh đẹp vô cùng, trong mắt dường như có giọt nước. Cô chống tay nửa ngồi dậy, ôm lấy cổ Tạ Tam, cố gắng trấn định nói: “Vậy… Vậy anh hôn hôn em.”
Vừa mới hôn…Tạ Tam hôn lên đôi môi mềm mại, nhanh chóng đem ý nghĩ này quên sạch.
Cảm giác nóng bỏng trong n.g.ự.c tiêu tán, cả người vô cùng thoải mái, chỉ là trên người ê ẩm mềm mềm, hôn rất lâu vẫn không chuyển biến tốt, còn có…
Đầu lưỡi Trình Dao Dao đẩy ra ngoài cự tuyệt, mập mờ ngửa đầu: “Không muốn hôn…”
“…” Tạ Tam liền nới lỏng môi, giống con thú đã thuần phục nhìn chằm chằm đôi môi trơn bóng của cô, trầm thấp thở: “Sao vậy?”
“Môi đau quá.” Trình Dao Dao đυ.ng đυ.ng môi mình, bị đau, khuôn mặt nhỏ nhíu lại.
Tạ Tam lại hôn cô một cái: “Anh nhẹ một chút.”
Trình Dao Dao run lên, cảm giác căng đau trên môi càng rõ ràng.
Không chỉ có môi, cái lưỡi cũng tê tê, trên người cũng đau nhức từng đợt, thật kỳ quái.
Kỳ kinh nguyệt vừa qua rồi mà? Trình Dao Dao không vui, đẩy Tạ Tam ra: “Anh quá thô lỗ, chỉ biết cắn em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-211.html.]
“…” Tạ Tam sờ soạng cốc nước trên bàn, đỡ Trình Dao Dao ngồi xuống, đút cô uống từng ngụm.
Trình Dao Dao cầm tay Tạ Tam uống hai ngụm, nhẹ nhàng ho khan. Tạ tam vuốt lưng thuận khí cho cô, đưa tay lau giọt nước trên môi cô, sau đó uống hơn phân nửa cốc nước còn lại.
Nhìn hầu kết của hắn nuốt động, Trình Dao Dao không hiểu sao có chút xấu hổ, rõ ràng hôn cũng hôn rồi…
Ánh trăng chọc người, Trình Dao Dao càng chọc người hơn. Tạ Tam quẹt diêm, đốt lên ngọn đèn dầu nho nhỏ đầu giường. Ánh đèn sáng lên, xua tan không khí mập mờ.
Trong phòng quanh quẩn mùi lá ngải cứu nhàn nhạt và mùi hoa nhài.
Trình Dao Dao ngồi dậy, đôi mắt Tạ Tam ở dưới ánh đèn vô cùng sâu xa, lúc nhìn cô chăm chú dường như hiện ra hai ánh lửa, làm Trình Dao Dao có chút xấu hổ.
Cô ôm gối dựa vào đầu giường, sợi tóc mát lạnh xõa xuống, nhìn Tạ Tam ở ngay gần. Hắn rất ít khi chủ động gần cô như vậy.
Cô có chút kỳ quái vì sao Tạ Tam lại tới phòng mình, nhưng rất nhanh bị dời đi lực chú ý: “Sáng mai anh phải đi sao? Anh mới trở về mà.”
“Trưa mai đến lượt anh vào tập lái xe, nên vội về.” Tạ Tam giải thích nói.
Trình Dao Dao khó nén thất vọng, môi dần dần bẹp lại: “Em còn muốn làm thịt kho tàu cho anh nữa.”
“Chờ anh về.” Tạ tam nhịn xuống ý định muốn bóp miệng cô, dỗ dành nói: “Lần sau anh vẫn mang thịt về.”