Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 285: Bồn tắm
Cập nhật lúc: 2024-08-31 17:04:25
Lượt xem: 154
Tạ Tam tìm thật nhiều sách trên chợ đen, nhưng tài liệu liên quan đến tư liệu ôn tập đại học vô cùng ít. Dù sao một cái huyện Lâm An nho nhỏ, học sinh cấp ba quý hiếm như lá mùa thu, đừng đề cấp đến một ít tài liều ôn tập trân quý.
Muốn đi đâu tìm tư liệu ôn tập đây? Trình Dao Dao nghĩ nghĩ, mắt sáng lên: Bố của nguyên chủ nhất định có biện pháp! Trình Dao Dao lập tức viết thư cho bố nguyên chủ, chuẩn bị lần sau vào huyện sẽ gửi đi.
Tư liệu ôn tập thi đại học là phụ, Tạ Tam chưa từng đi học, phải bắt đầu học từ giáo trình tiểu học.
Trình Dao Dao tách sách giáo khoa theo thứ tự tiểu học, trung học và cấp ba. Cũng may ngành học đầu năm nay không nhiều: ngữ văn, toán, chính trị, tiếng anh. Hai cái bút, hai quyển vở, Trình Dao Dao còn đặc biệt chạy vào sân tìm một cây tre nhỏ còn thừa lúc Tạ Tam đan giỏ.
Cây tre có độ dài tầm 20 cm. Trình Dao Dao nắm ở trong tay quơ quơ, phát ra tiếng gió trong không khí.
Trình Dao Dao hài lòng để cây tre lên bàn. Thước dạy học đã có, mọi việc sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội!
Tạ Tam đang chăm chú lái máy kéo bỗng nhiên hắt xì, cảm thấy trên lưng có một cơn gió lạnh.
Một ngày trôi qua nhanh đến lúc chạng vạng tối. Cửa cổng cuối cùng kẽo kẹt vang lên.
Tạ Tam đẩy cửa vào, trong tay cầm theo một cái giỏ rỗng, vẻ mặt có ba phần rã rời. Nhìn thấy Trình Dao Dao ngồi xổm giữa sân, vẻ mặt rã rời thoáng chốc rút đi, biến thành dịu dàng và mừng rỡ chỉ người quen biết hắn mới nhận ra được.
“Em Dao Dao đang làm gì đấy?” Tạ Tam để giỏ cạnh cửa, đi tới chỗ Trình Dao Dao.
“Trộn thức ăn cho gà.” Trình Dao Dao ngồi xổm trên bậc thang, ngẩng đầu nhìn Tạ Tam cười ngọt ngào, đôi mắt hoa đào cong cong, mềm mại như một bông hoa phú quý nhân gian, trong tay cầm một cái bát sứ mẻ, trong bát trộn một ít cám và ve sầu.
Tạ Tam kéo Trình Dao Dao đứng dậy, nắm tay cô đến cạnh giếng, múc nước rửa tay cho cô. Ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn rất bẩn, nước lạnh dội lên, lộ ra đôi tay không tì vết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-285-bon-tam.html.]
“Về sau để anh làm chuyện này.” Tạ Tam cầm bát sứ mẻ lên, trong thức ăn cho gà có thêm nước, ướt sũng, Tạ Tam dở cười dở khóc lắc đầu: “Thức ăn của gà không cần thêm nước.”
Không thêm nước linh tuyền gà mái không đẻ trứng nha. Trình Dao Dao le lưỡi, không tranh cãi với Tạ Tam, liếc mắt nhìn phòng bà Tạ, lôi kéo Tạ Tam nhỏ giọng nói: “Bà nội muốn em ở trong phòng đọc sách, không cho em ra, em sắp buồn bực c.h.ế.t rồi.”
Trình Dao Dao mở to đôi mắt nũng nịu, lúc nhìn Tạ Tam không tự chủ làm nũng. Để cho người hận không thể ấn cô vào trong n.g.ự.c thương yêu.
Không thể làm hư cô. Tạ Tam nhớ tới lời dặn của bà Tạ, mặt không biểu tình, đề cao tiếng nói: “Anh đưa em lên núi nhặt xác ve.”
“Tốt! Em đi thay quần áo!” Trình Dao Dao cười thấy răng không thấy mắt, vui sướиɠ chạy vào phòng mình.
Tạ Tam đi đến phòng bà Tạ, bà Tạ đang vá chỗ rách trên áo choàng ngắn của hắn, thuận miệng hỏi: “Về rồi. Nhà kia thế nào?”
Tạ Tam lắc đầu. Tạ Tam thở dài: “Đáng thương. Đôi vợ chồng trẻ này đối xử với mọi người rất tốt.”
Bà Tạ đổi giọng, nhìn Tạ Tam nói: “Lần đầu lái máy kéo thuận lợi không?”
“Vâng.” Tạ Tam gật đầu.
Bà Tạ vừa vui mừng vừa lo lắng: “Đường núi không bằng, lúc lái xe cháu chậm một chút, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện, bình an mới quan trọng.”
“Bà yên tâm, cháu biết.” Tạ Tam bảo đảm, mắt lại nhìn ra bên ngoài.