Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 317
Cập nhật lúc: 2024-08-31 23:48:46
Lượt xem: 121
Đôi mắt đen nhánh của hắn chuyển động, rơi vào trên mặt Trình Dao Dao, bỗng nhiên sáng lên: “Chờ lúc nữa gọi cháu, cháu giúp em Dao Dao xách nước tắm.”
Bà Tạ dở khóc dở cười, đẩy hắn nói: “Được rồi, đi ngủ trước đi!”
Tạ Tam cố chấp lặp lại một lần: “Nhớ phải gọi anh.”
Vẫn là Trình Dao Dao tức giận nói: “Biết rồi!”
Lúc này Tạ Tam mới chậm rãi đi.
Tạ Phi cười trộm nói với Trình Dao Dao: “Anh trai em uống say có phải đùa rất vui không?”
“Anh ấy uống say sao?” Trình Dao Dao nghi ngờ hỏi: “Mặt anh ấy không đỏ mà?”
Tạ Phi cười nói: “Anh em uống rượu mặt không đỏ, nhưng uống say giống như trẻ con vậy.”
Trình Dao Dao nhịn không được cười lên, lại tranh thủ thời gian kéo căng khuôn mặt nhỏ.
Bố Trình lần trước gửi một túi hạnh nhân tới, chất lượng tốt nhất, dùng để làm đậu hũ hạnh nhân vừa vặn. Đậu hũ hạnh nhân ăn cảm thấy thanh đạm mềm mịn, có thêm vị đăng đắng của hạnh nhân, ăn lâu có thể an thần, điều hòa hơi thở, trắng da. Nhưng làm vô cùng tốn công, bây giờ lại không có máy làm, phải làm thủ công. Trình Dao Dao mài hạnh nhân đến trưa, lại dùng vải xô lọc mấy lần, mới có thể làm ra cảm giác tinh tế mềm mịn như vậy.
Đậu hũ hạnh nhân để bên trong chén nhỏ, mềm nhũn trắng nõn nà, đổ thêm một thìa mật ong lên trên, ngon hơn đậu hoa, bà Tạ và Tạ Phi ăn ngon khen không dứt miệng.
Bà Tạ cất phần còn lại vào trong giếng, nói: “Để sáng mai Chiêu ca nhi dậy rồi ăn. Dao Dao tốn bao nhiêu công làm, để cho hắn ăn thử.”
Trình Dao Dao nhỏ giọng lầm bầm: “Đáng đời anh ấy không được ăn.” Ai bảo hắn đi ăn cơm nhà nhỏ trọc đầu!
Bà Tạ ngáp một cái, trở về phòng đi ngủ. Người nhà luôn luôn ngủ sớm, vì muốn chờ Tạ Tam nên mới thức đến giờ này. Tạ Phi đi tắm rửa, giúp Trình Dao Dao đun nước, cũng trở về phòng đi ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-317.html.]
Trình Dao Dao ngồi trong sân chơi một lát, chờ nước đun sôi liền gọi Tạ Tam.
Phòng Tạ Tam là phòng chứa đồ cải tạo lại, phòng ngoài để da thú và dược liệu, phòng trong chỉ có một cái giường và một cái bàn, vô cùng đơn sơ.
Tạ Tam mở vạt áo nằm trên giường, giày cũng không kịp cởi, ngủ rất ngon. Trong phòng mát lạnh, hắn không đắp thảm, ngủ nóng bừng cả người.
Trình Dao Dao gọi hai tiếng: “Tạ Tam, Tạ Tam!”
Tạ Tam từ trước đến nay đi ngủ đều rất cảnh giác, Trình Dao Dao đứng sát cửa gọi hắn, lúc này vẫn không thấy động. Trình Dao Dao đến gần nhìn hắn, ngửi thấy mùi rượu trên vạt áo của hắn, là rượu cao lương!
Tửu lượng không được tốt còn học người ta uống rượu trắng. Nghĩ đến việc hắn đi uống rượu ở nhà ai, Trình Dao Dao lập tức ghét bỏ đẩy hắn: “Anh dậy đi, em muốn tắm, dậy xách nước cho em!”
Tạ Tam “Ừ” một tiếng, không nhúc nhích.
Trình Dao Dao giống như con mèo con khóc lóc om sòm, cầm vạt áo hắn lắc lắc: “Ai bảo anh uống rượu,…”
Tạ Tam nhíu mày, vừa nhắm hai mắt vừa ôm lấy người ấn vào trong ngực: “Không được nghịch.”
Trình Dao Dao ngã nhào vào trong l*иg n.g.ự.c của hắn, Tạ Tam còn chưa tắm rửa, trên người có mùi hormone và mùi rượu nhàn nhạt.
“Ngô…” Trình Dao Dao che miệng, khó khăn lắm mới nhịn xuống được tiếng hừ mềm mại, tức giận cào Tạ Tam.
Tạ Tam da dày thịt béo, lông mày không nhíu một cái, cánh như vòng sắt ôm chặt cô.