Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 350
Cập nhật lúc: 2024-09-01 08:35:42
Lượt xem: 185
Bà Tạ lớn tuổi, không ăn bao nhiêu. Thấy mấy người trẻ tuổi ăn tốt như vậy, vui mừng hơn việc mình ăn.
Ăn cơm xong, Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong giành việc thu dọn bát đũa, sau đó xin phép về. Hai người ở Tạ gia lâu rồi, không thể quấy rầy thêm, cũng sắp phải đi làm việc rồi.
Trình Dao Dao nói : « Cô chờ tôi chút, tôi lấy mấy quyển sách cho cô ! »
Trình Dao Dao ôm mấy quyển sách ra, đều là tư liệu ôn tập cơ sở, từ dễ đến khó: “Này.”
Trương Hiểu Phong mở ra xem, cười nói: “Tôi cầm về tìm hiểu sau đó chúng ta cùng học.”
“Ừm!” Trình Dao Dao đưa Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân ra cửa, đóng cửa cổng thật chặt rồi mới đi vào, quay người đối diện với ánh mắt lo lắng của bà Tạ.
Trình Dao Dao cười nói : « Bà nội, bà đừng lo cho Trương Hiểu Phong, cô ấy không có chuyện gì rồi. »
Bà Tạ tức giận nói: “Cô ấy nguyện ý đi học, còn lo lắng cái gì? Ngược lại là cháu.”
“Cháu?” Trình Dao Dao nghi ngờ chỉ vào chóp mũi của mình : « Cháu thì sao ạ ? »
Sắc mặt bà Tạ nghiêm túc, vẻ mặt cứng rắn : « Cháu còn hỏi bà sao ? »
Trình Dao Dao chột dạ nghĩ, hôm nay cô cũng không nằm ỳ nha, chẳng lẽ bà Tạ biết hôm qua rồi ? Trình Dao Dao lập tức luống cuống, lập tức nhìn Tạ Tam xin giúp đỡ : « Tạ Tam… »
Tạ Tam nói với bà Tạ : « Bà nội, cháu nói với em ấy. »
Bà Tạ hừ, quay về phòng. Tạ Tam nói với Trình Dao Dao : « Đi về phòng cùng anh. »
« Em làm sao rồi ? » Trình Dao Dao bị bộ dáng này của hắn làm lo lắng, quay đầu làm khẩu hình miệng với Tạ Phi : « Chị làm gì rồi ? »
Tạ Phi vô tội lắc đầu, vẻ mặt tự cầu phúc đi.
Trình Dao Dao cúi đầu đi vào phòng với Tạ Tam, Tạ Tam kéo ghế ngồi xuống, quay người nhìn chằm chằm cô : « Biết sai gì chưa ? »
« Không biết. » Trình Dao Dao vặn vẹo ngón tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-350.html.]
Tạ Tam nói : « Không được bĩu môi. »
« … » Lúc đầu Trình Dao Dao không bĩu môi, bây giờ cong môi lêm : « Rốt cuộc em làm sao ? »
Tạ Tam thấy thế, giọng nói nhẹ nhàng hơn, bất đắc dĩ nói : « Sao em lại nói chuyện thi đại học cho hai cô ấy biết ? »
« … » Ánh mắt Trình Dao Dao nhìn sang một bên, nhìn chằm chằm cái bóng được mặt trời chiếu trên sàn nhà : « Không có. »
Tạ Tam nói : « Không ngoan. »
« Em không nói thật mà ! » Trình Dao Dao lập tức vội vàng, chạy đến trước mặt Tạ Tam giải thích : « Ta chưa từng nói gì ! Em… Em không nói thẳng… »
Tạ Tam kéo Trình Dao Dao đến ngồi trên đùi hắn. Trình Dao Dao bực mình không dám nói ra, giải thích trước : « Là Trương Hiểu Phong thấy nhiều tài liệu ôn tập để trên bàn, Em nói là bố gửi cho em, chính cô ấy đoán được, muốn ôn tập cùng em và Hàn Nhân. »
Tạ Tam nhăn lông mày nghĩ nghĩ, gật đầu nói : « Cũng tốt. Cô ấy có hy vọng sẽ không tìm c.h.ế.t nữa. »
Trình Dao Dao không vui : « Trương Hiểu Phong chỉ tạm thời bị kí©h thí©ɧ thôi, bình thường cô ấy luôn lạc quan. »
Tạ Tam hứng thú nhìn cô : «Bênh vực bạn em nhỉ ? »
« …Em cũng bênh vực anh. » Trình Dao Dao lần đầu tiên thông minh như vậy, ngọt ngào nói : «Anh nhìn xem, em không nói gì cả. Trương Hiểu Phong còn bảo em và Hàn Nhân phải giữ bí mật, anh và bà nội nói, không phải lỗi của em.”
Tạ Tam ừm: “Về sau dẫn bạn về nhà phải dọn đồ kỹ.”
Trình Dao Dao không để ý nói : « Em cũng không có người bạn nào khác nha. »
Tạ Tam cúi đầu, chóp mũi chạm vào Trình Dao Dao. Trình Dao Dao rất thích loại thân mật có hương vị ướŧ áŧ không thuần khiết này.
Kỳ quái là, hôm nay cô dùng rất nhiều linh tuyền nhưng dương khí vẫn dồi dào. Lá sen đã trưởng thành lắc lắc thong thả, lấy dương khí của Tạ Tam làm đồ ăn vặt, cũng không giống bộ dáng vội vàng xúc động như trước.
Trước cửa bỗng nhiên truyền đến thanh âm vui sướиɠ của Tạ Phi: “Chị Dao Dao, chị Hàn Nhân tặng em…”
Trình Dao Dao còn chưa kịp phản ứng, cửa đã bị đẩy ra.
“… Kẹp tóc.” Tạ Phi nói hết lời, nhìn khung cảnh trong phòng, đôi mắt nai con trợn to.