Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 391
Cập nhật lúc: 2024-09-01 14:24:50
Lượt xem: 56
Đám người rốt cuộc phát hiện ra, đồ chó con nhà địa chủ u ám trầm lặng đã lớn thành một người đàn ông ưu tú như vậy. Bên dưới sân khấu có mấy cô gái nhỏ lặng lẽ đỏ mặt, đặc biệt là Lâm Lộ Lộ, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Tạ Tam.
Ánh mắt Tạ Tam vượt qua đám người nhìn Trình Dao Dao. Trình Dao Dao cười tươi nhìn hắn, giơ hai ngón tay cái về phía hắn. Khóe môi Tạ Tam khẽ cong, tiếp nhận phần thưởng trong tay Lâm Đại Phú.
Lâm Đại Phú nói với mọi người: “Được rồi, mọi người vỗ tay cho đồng chí Tạ Tam nào!”
Trình Dao Dao và Tạ Phi dùng sức vỗ tay, xung quanh lại vô cùng yên tĩnh. Vẻ mặt mọi người khác nhau, có người nói: “Tạ Tam là đồ chó con nhà địa chủ, cũng có thể lên sân khấu nhận khen thưởng sao?”
Có người chần chờ nói: “Nếu không nhờ hắn, lần này thôn chúng ta tổn thất nhiều lắm.”
Tất cả mọi người im lặng. Bàn tay Tạ Phi vỗ đau nhức, trong không khí yên tĩnh khó chịu này, mắt cô không chịu nổi rơi nước mắt, dừng tay lại.
Ba ba ba, tiếng vỗ tay trơ trọi kéo dài. Bàn tay Trình Dao Dao vỗ đỏ cả lên, đôi mắt hoa đào sáng rực nhìn Tạ Tam, trên mặt không hề che giấu tự hào và kiêu ngạo. Dưới ngọn đèn mờ nhạt, Trình Dao Dao giống như viên ngọc sáng chói, rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-391.html.]
Ánh mắt tràn đầy tình yêu của Trình Dao Dao nhìn Tạ Tam biến thành lá chắn kiên cố bảo hộ hắn. Ánh mắt khác thường xung quanh đều bị ngăn ở bên ngoài, không ảnh hưởng gì đến hắn.
Tim Tạ Tam nóng hổi, hận không thể chạy xuống sân ôm cô vào ngực. Hắn không cần mọi người thừa nhận, hắn chỉ cần duy nhất cô mà thôi. Tạ Tam nhìn Trình Dao Dao, vẻ mặt lạnh lùng giống như nước nước mùa xuân tan ra, nở nụ cười yếu ớt.
Trong mắt bà Tạ chứa nước mắt, vỗ tay. Tạ Phi nhìn anh trai, cũng lau khô nước mắt vỗ tay theo.
Mấy người đàn ông đứng trên sân khấu cũng vỗ tay. Tạ Tam giật mình, Lâm Đại Quan và Lâm Quý đứng bên cạnh vỗ vai hắn, mấy người đàn ông khác cũng ồn ào thân thiết vỗ vai, đẩy hắn. Đợt này Tạ Tam đi gặt gấp cùng thôn dân, hắn là người nói ít làm việc nhiều, có thể gánh vác mọi chuyện, thời gian dần dần trôi qua, hắn trở thành người dẫn đầu, người làm việc đều phục hắn.
Dần dần, có người đứng dưới sân khấu vỗ tay theo, tiếng vỗ tay thưa thớt biến thành một tràng vỗ tay lớn, to hơn cả tiếng mưa rơi.
Tạ gia yên lặng 20 năm chính thức quay về trước mặt thôn dân.
Tác giả có lời muốn nói”
Chỉ có Dao Dao mới có thể chữa lành vết thương cho anh Tạ Tam