Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 417

Cập nhật lúc: 2024-09-01 19:22:28
Lượt xem: 71

Môi Tạ Tam giật giật, từ đầu đến cuối không thể hỏi ra một câu: “Em muốn đi không?” Hắn sợ vừa mở miệng, chuyện này sẽ trở thành sự thật.

Trình Dao Dao lấy ảnh chụp giơ ra trước mặt Tạ Tam: “Anh nhìn đi! Đẹp không?”

Tất nhiên là đẹp. Lần đầu Tạ Tam thấy ảnh chụp của Trình Dao Dao, Trình Dao Dao đứng trước màn che bằng voan ở nhà văn hóa, ánh sáng rõ nét, màu nền đen trắng làm nổi bật gương mặt xinh đẹp.

Trình Dao Dao nói không có ý gì, nhưng từng câu từng chữ lại đánh vào tim Tạ Tam. Chuyện hắn luôn lo lắng cuối cùng cũng xảy ra. Hắn muốn giấu Trình Dao Dao đi, nhưng Trình Dao Dao xinh đẹp như vậy, làm sao giấu được? Chỉ một tấm hình cũng có thể làm đạo diễn lớn từ xa tìm đến.

Mặt Tạ Tam không biểu tình quay đi, nói: “Mau đi thôi, trời sắp tối rồi.”

Trình Dao Dao hơi thất vọng: “Anh còn chưa nói đẹp hay không…”

Trình Dao Dao rũ mắt xuống lộ ra bộ dáng tủi thân làm người ta không thể xem nhẹ. Tạ Tam nói: “Đẹp, nhưng em còn đẹp hơn.”

Trình Dao Dao lập tức vui vẻ lại, bước chân tăng tốc chạy đến cạnh Tạ Tam: “Lần sau chúng ta đi chụp ảnh cùng nhau được không? Rủ bà nội và Tiểu Phi, chúng ta cùng nhau chụp ảnh gia đình hạnh phúc.”

“Cô ấy không muốn đóng phim? Làm gì có cô gái trẻ nào không muốn đóng phim? Anh nói với cô ấy đóng phim có bao nhiêu tiền phụ cấp không?” Thư ký đạo diễn không thể tin hỏi.

Trần Dũng xoa tay cười: “Cô ấy cũng là người từ Thượng Hải tới, nghe nói hoàn cảnh gia đình không tệ, bố là kỹ sư.”

Nhóm người nói: “Thảo nào kiêu ngạo như vậy. Tôi thấy vẫn nên tìm Trương Man hoặc Hứa Lăng Sương đi, danh tiếng của hai người họ lớn, kỹ thuật diễn cũng tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-417.html.]

“Nhưng hình tượng của cô gái này rất hiếm có, giống y hệt nữ chính Thẩm Ký Thư.”

“Người xinh đẹp thì nhiều, nhưng đối diện với ống kính lại cứng như khúc gỗ, không bằng tìm người có kinh nghiệm.”

Đám người ồn ào, bên nào cũng cho rằng mình đúng.

Thư ký cười nói với đạo diễn Vinh: “Đạo diễn, ngài nói xem?”

Đạo diễn Vinh cười nói: “Muốn tôi nói? Kiêu ngạo một chút càng tốt, chưa từng đóng phim càng có năng lực thần kỳ!”

Trần Dũng nhắc nhở: “Đạo diễn Vinh, cô ấy từ chối rồi.”

“Cô ấy sẽ đồng ý thôi.” Đạo diễn Vinh cười tủm tỉm: “Trừ cô ấy ra không ai có thể đóng Thẩm Ký Thư hết!”

Sáng ngày thứ hai, trong sân Tạ gia truyền đến tiếng gà con kêu chiêm chiếp. Người nhà ngồi xung quanh bàn ăn bữa sáng, Tạ Tam nhanh chóng ăn xong, để bát xuống đứng lên: “Cháu đi làm đây.”

Bà Tạ ân cần nói: “Tối qua Chiêu ca nhi ngủ không ngon sao, sắc mặt kém quá, ăn thêm nữa đi?”

Trình Dao Dao nghe vậy cũng nhìn về phía Tạ Tam, sắc mặt hắn vẫn lạnh lùng như cũ, đôi môi hơi khô: “Không có. Cháu đi đây.”

Bà Tạ nghi ngờ nhìn bóng lưng Tạ Tam.

Trình Dao Dao nhớ tới một chuyện, lấy tấm hình trong túi ra: “Đúng rồi, cho hai người nhìn thứ này.”

Loading...