Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 469
Cập nhật lúc: 2024-09-02 08:51:55
Lượt xem: 120
Trình Dao Dao nhỏ giọng nói thầm mấy câu với Tạ Tam, sau đó quay sang nói với đạo diễn Vinh: “Đạo diễn, chiều nay tôi có thể ra ngoài không?”
Đạo diễn Vinh không cần nghĩ đã nói: “Không được.”
Trình Dao Dao lập tức gấp gáp: “Nhưng Tạ Tam đến thăm tôi mà.”
Sắc mặt đạo diễn Vinh nghiêm túc, vẻ mặt cứng rắn nói: “Lúc cô gia nhập vào đoàn làm phim đã nói, trong lúc quay phim diễn viên không được phép yêu đương, không phải tình huống gì đặc biệt thì không được ra ngoài.”
Tạ Tam an ủi Trình Dao Dao, hắn nhìn đạo diễn: “Lúc trước ông cũng nói Dao Dao sẽ không phải đóng cảnh như này.”
“Việc này… Khụ khụ.” Đạo diễn Vinh lập tức im lặng. Ông sờ mũi, cực kỳ chột dạ.
Tạ Tam nói tiếp: “Lúc trước ông nói quay tầm một tháng là xong, bây giờ là ngày bao nhiêu rồi?”
Trình Dao Dao nghe vậy nghiêm túc đếm: “Một tháng rồi!”
“Đừng, đừng, đừng!” Đạo diễn Vinh vội vàng nói: “Tôi nói đùa thôi! Chiều nay Dao Dao có mấy cảnh quay, không thể nghỉ được. Ngày mai, ngày mai tôi cho Dao Dao nghỉ cả ngày, được không? Cậu vất vả đến Tô Châu, ngày mai có thể ra ngoài dạo chơi với Dao Dao.”
Tạ Tam nhìn Trình Dao Dao, Trình Dao Dao hoan hô, nói với đạo diễn Vinh: “Vậy tôi đi ăn cơm với Tạ Tam trước nhé.”
Đạo diễn Vinh nói: “Tôi cho hai người hai tấm phiếm, đến quán ăn ở cuối bến đò mà ăn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-469.html.]
Trình Dao Dao cười nói: “Không cần quan tâm đến chúng tôi!”
Trình Dao Dao vui vẻ kéo Tạ Tam đi. Nhìn bóng lưng hai người đi xa, phó đạo diễn nói: “Từ lúc Dao Dao vào đoàn làm phim, tôi chưa từng thấy cô ấy vui vẻ như vậy.”
Đạo diễn Vinh cầm chén trà, cười nói: “Cô ấy phải đi xa nhà, dĩ nhiên không vui rồi. Lúc nông thôn mới gọi là yếu ớt.”
Phó đạo diễn nói: “Ông đối xử với Trình Dao Dao rất khác, còn có người yêu của cô ấy nữa. Ông không cho Dao Dao ra ngoài, nhưng vì sao cậu ta vừa nói chuyện thì ông lập tức thả người rồi?”
Đạo diễn Vinh thổi nước trà, cười chột dạ phía sau hơi nước. Ông từng hứa hẹn với Tạ Tam, sẽ không để Trình Dao Dao bị bắt nạt ở đoàn làm phim, cô ấy sẽ không phải chịu thiệt thòi. Nhưng lúc trước Tạ Tam cũng không nói không thể đóng cảnh thân mật mà!
Sắp đến đầu mùa đông, lá khô vàng rơi xuống liên tục, giẫm lên sẽ phát ra tiếng vang nhỏ. Trình Dao Dao và Tạ Tam nắm tay nhau đi về ký túc xá.
Từ lúc đi ra khỏi căn phòng phía Tây, tay hai người nắm chặt, khôn buông lỏng. Giờ này phần lớn người trong đoàn phim đang đến lâm viên Sư Tử đóng cảnh khác, nếu không họ thấy cảnh hai người nắm tay sẽ điên cuồng vây xem.
Dương khí liên tục chảy vào bên trong người, thỉnh thoảng Trình Dao Dao sẽ nghiêng đầu nhìn Tạ Tam, một tháng không thấy, Tạ Tam gầy hơn nhưng đường cong khuôn mặt nhìn rất đẹp.
Trình Dao Dao nở nụ cười ngọt ngào, cả đường đi nói các chuyện mình đã trải qua trong đoàn làm phim cho Tạ Tam nghe, đi qua một cái cổng đầy hoa, trước mắt lập tức sáng ngời.
Trình Dao Dao thấy thê, kéo tay hắn đi tới: “Đâu là núi giả và hoa cúc nổi tiếng nhất ở lâm viên này. Anh nhìn núi giả rỗng ruột kia xem, mùa hè rất mát… A, anh làm gì vậy!”
Bỗng nhiên Tạ Tam kéo Trình Dao Dao vào bên trong núi giả. Trong núi giả có một hang động khác, vừa đủ chứa được hai người. Bên trong không gian chật hẹp, âm thanh hô hấp của hai được được phóng đại. Trình Dao Dao tức giận nói: “Anh lại định làm trò lưu manh hả?”
Tạ Tam đẩy cô dựa vào sát vách đá, mặc dù có áo khoác đệm đỡ nhưng Trình Dao Dao vẫn cảm thấy đau, cô giãy dụa một lúc.