Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 486
Cập nhật lúc: 2024-09-02 09:09:51
Lượt xem: 67
Một người bị đập mạnh vào bình phong làm bình phong vỡ nát, hắn ngã xuống đất, nửa bên mặt đầy máu.
“Tạ Tam…” Trình Dao Dao kinh hoảng kêu to.
Tạ Tam ôm Trình Dao Dao lùi sang một bên, hắn nhìn một đám người đang đánh nhau loạn hết lên. Đội tra xét và mấy người vừa nãy đánh nhau ầm ầm, cửa sổ mở to, không biết ai nhảy qua cửa sổ chạy rồi.
Người lăn lộn trên mặt đất đưa tay về phía Tạ Tam: “Anh… Anh Tạ…”
Là Hoàng Lục. Đám người đánh nhau thành một đoàn, tạm thời không ai chú ý đến hắn.
Tạ Tam nhíu mày, cuối cùng vẫn kéo Hoàng Lục dậy. Hoàng Lục nhanh chóng nhét thứ gì đó vào túi Tạ Tam, hắn ghé vào tai Tạ Tam nói gì đó, Tạ Tam đẩy hắn : « Đi nhanh đi ! »
Hoàng Lục khập khiễng chạy ra ngoài nhưng bị một người trong đội tra xét đạp ngã lăn xuống đất, khóa chặt tay. Hoàng Lục không giãy dụa, chỉ quay đầu nhìn kỹ Tạ Tam.
Trình Dao Dao sợ hãi nắm chặt áo Tạ Tam, bên trên còn dính m.á.u của Hoàng Lục : «Tạ Tam ! Đám người kia có chuyện gì vậy ? Hắn với gì với anh ? »
Lúc này Tạ Tam mới nhìn rõ gương mặt trắng bệch của Trình Dao Dao, hắn vội vàng che mắt cô, không cho cô nhìn đám người đang đánh nhau : « Đừng sợ, không có việc gì. »
Tạ Tam ôm cô đến một góc hẻo lánh ở cùng chỗ với nhóm khách, hắn dặn Trình Dao Dao : « Em Dao Dao, em đợi ở đây, không được chạy lung tung. »
Trình Dao Dao kinh ngạc nhìn hắn: “Vậy còn anh?”
Tạ Tam nói : « Tý nữa chúng ta gặp nhau ở cung tiêu xã. »
Trình Dao Dao cảm thấy không đúng: “Em sợ! »
Tạ Tam nhìn Trình Dao Dao, lại nhìn về phía ngoài, do dự.
Đám người đều bị bắt lại, mặt ai cũng bầm dập quỳ trên đất, lúc này, có người nói gì đó, đội tra xét quay đầu nhìn Tạ Tam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-486.html.]
Trình Dao Dao giật mình, giữ c.h.ặ.t t.a.y Tạ Tam quay người đi: “Đi, đi mau lên!”
« Anh đứng lại cho tôi ! » Người dẫn đầu đội tra xét kêu lên.
Trình Dao Dao ôm sát tay Tạ Tam, cả người run rẩy, cô sắp khóc rồi. Tạ Tam vỗ nhẹ tay của cô, thấp giọng nói : « Đừng quay đầu lại, giả vờ như không biết anh. »
Trình Dao Dao nhớ tới những việc Tạ Tam đã trải qua ở trong sách, cô nắm chặt áo Tạ Tam: “Đừng, đừng qua đấy…”
Tạ Tam kiên định rút tay ra, quay người nhìn đám người kia. Trình Dao Dao quay lưng về phía hắn, cô nghe thấy tiếng nói của Tạ Tam vang lên sau lưng.
« Chuyện gì vậy ? »
Đội trưởng đội tra xét nhìn Tạ Tam từ trên xuống dưới : « Chúng tôi phải khám xét người anh. »
Thái độ của Tạ Tam rất bình tĩnh : « Vì sao ? »
Đội trưởng nói : « Có người báo cáo anh mua bán vàng ! »
Tạ Tam nhìn người cách đó không xa, Hoàng Lục rụt cổ ngồi xổm trên đất, vụng trộm ngẩng đầu nhìn Tạ Tam. Đối diện với ánh mắt của Tạ Tam, hắn muốn nói nhưng bị đạp một phát : «Thành thật một chút ! »
Sắc mặt Tạ Tam không thay đổi : « Tôi không biết anh đang nói gì. »
Đội trưởng không cảm thấy kinh ngạc nói : « Không biết ? Chờ chúng tôi khám xét xong anh sẽ biết. Khám xét ! »
Đột nhiên Trình Dao Dao quay đầu nhìn, Cô thấy Tạ Tam thoải mái giơ hai tay lên, hai đội viên lục soát trên người hắn.
Cô nín thở.