Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 593
Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:04:50
Lượt xem: 69
Trình Dao Dao miêu tả bốn mùa và đồ ăn nổi tiếng ở Quảng Châu cho Tạ Tam. Tạ Tam lắng nghe, đột nhiên hắn nói: “Em Dao Dao, sao em biết nhiều vậy?”
“…Thì, thì em nghe bố em nói.” Mắt Trình Dao Dao xoay tròn: “Trước kia bố em thường đi công tác, chỗ nào cũng đi qua rồi.”
Trình Dao Dao cảm thấy Tạ Tam đang nhìn chằm chằm mình, không biết hắn tin hay không: “Bố em rất thương em.”
Trình Dao Dao lẩm bẩm: “Nhưng bố không cho em và anh ở bên nhau.”
Tạ Tam nói: “Anh đã đến Thượng Hải rồi, nên tới cửa chào hỏi một chút.”
“Đừng!” Trình Dao Dao nhét sandwich vào miệng Tạ Tam: “Anh chưa thấy dáng vẻ kích động của bố em đâu, nếu anh dám xuất hiện trước mặt bố, bố sẽ đánh anh đấy.”
Tạ Tam nuốt bánh xuống mới nói: “Lúc trước em rất muốn về Thượng Hải. Em vì chuyện trong nhà nên muốn rời đi sao?”
Trình Dao Dao cong miệng: “Sao anh đoán chuẩn như vậy?”
Tạ Tam bật cười, bởi vì suy nghĩ của em đều viết rõ trên mặt. Hắn nói: “Chúng ta lên đại học sẽ ở phòng của mình, không cần tiếp xúc với mẹ kế và em kế của em nữa.”
Hai mắt Trình Dao Dao tỏa sáng: “Sao em không đến điều này chứ! Đến lúc đó chúng ta ở ký túc xá, không cần để ý tới bọn họ!”
Tạ Tam nhăn mày, hắn kinh ngạc: “Em muốn ở ký túc xá?”
Trình Dao Dao cũng kinh ngạc: “Không thì ở đâu?”
“…” Cơ bắp của Tạ Tam kéo căng, hắn nói như nghiến răng: “Đương nhiên ở cùng anh!”
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao chớp chớp, nửa ngày mới phản ứng được, “Trời ạ!”, cô che mặt: “Tạ Tam, anh lại giở trò lưu manh!”
Tạ Tam không hiểu vì sao mình lại giở trò lưu manh, trước mặt mọi người không thể sờ mặt cô, hắn kiềm chế: “Chúng ta kết hôn, đương nhiên phải ở cùng nhau rồi!”
Trình Dao Dao ra vẻ nói: “Trước khi tốt nghiệp đại học, em sẽ không kết hôn.”
“Cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-593.html.]
Từ lần đầu tiên gặp Tạ Tam cho đến nay, cô chưa từng thấy Tạ Tam kích động như vậy, hắn đứng bật dậy làm Trình Dao Dao phải ngửa đầu nhìn.
Hô hấp của Tạ Tam dồn dập, cả người che ánh nắng trước mặt Trình Dao Dao, hơi thở mãnh liệt như gió bão.
Trình Dao Dao vỗ mặt cỏ quát to: “Anh ngồi xuống cho em!”
Tạ Tam ngồi xuống, chân dài co lại, gương mặt đẹp trai lạnh lùng giống như con ch.ó to tức giận nhưng không dám chống lại chủ, hơi thở ép xuống thật thấp.
Trình Dao Dao nhìn bộ dáng này của hắn thì cười đau cả bụng, cô còn cố ý nghiêm mặt nói: “Anh mặt lạnh dọa ai đấy?”
Tạ Tam không nói gì.
Trình Dao Dao nói: “Em đếm đến ba, 1…”
Không đợi Trình Dao Dao đếm đến 2, Tạ Tam nói: “…Vì sao muốn chờ tốt nghiệp rồi mới kết hôn?”
Trình Dao Dao nghiêm trang nói: “Năm nay chúng ta mới 20 tuổi, tốt nghiệp đại học 24 tuổi, đúng độ tuổi kết hôn nha.”
Giọng nói của Tạ Tam gấp gáp: “Ở nông thôn 18 tuổi kết hôn được rồi.”
“Anh cũng biết là nông thôn à.” Trình Dao Dao nói: “Anh kết hôn xong còn có tâm tư đi học sao? Đi học cũng không tiện!”
Tạ Tam bật ra từng chữ từ trong hàm răng: “Vậy anh không thi nữa!”
“Thật sao?”
Tạ Tam chần chờ một lúc lâu: “… Thật.”
Trình Dao Dao tiếc hận: “Anh không thi thì em thi. Xem ra anh phải đợi em 4 năm rồi.”
Bỗng nhiên Tạ Tam quay đầu, hắn không thể tin nhìn Trình Dao Dao. Trình Dao Dao có thể thấy áp suất trên người Tạ Tam đang gào thét, gương mặt đẹp trai cũng biến thành màu xám xịt, bàn tay thon dài siết chặt thành nắm đấm.
Lòng Trình Dao Dao không đau nhức, cô tiếp tục đùa: “Cho nên anh thi hay không?”
Tạ Tam thấy ý cười giảo hoạt trên mặt Trình Dao Dao, cuối cùng cũng phản ứng kịp. Hắn nghiến răng nói nhỏ: “Em lại lừa anh…”