Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 620
Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:08:17
Lượt xem: 42
Xa cách mấy tháng, thành nhỏ cổ xưa như bị thời gian quên lãng, cô thấy huyện Lâm An không khác gì mấy so với lúc cô đi. Trên trường cái được quét dọn sạch sẽ, một số nơi còn dán mấy tờ giấy đỏ chúc mừng năm mới.
Tạ Tam dẫn Trình Dao Dao đến cung tiêu xã, hai người đứng trước quầy điểm tâm chọn bánh. Trình Dao Dao kỳ quái nói: “Không phải chúng ta mua điểm tâm ở Thượng Hải rồi sao?”
Tạ Tam giải thích: “Năm nay sợ có nhiều người đến cửa.”
Trình Dao Dao hiểu rõ, thật khó khi Tạ Tam đến Thượng Hải. Trình Dao Dao nhìn điểm tâm trong quầy, ngoại trừ bốn loại cũ, bây giờ có thêm mấy loại mới như: bánh ngọt nhân đậu tây, bánh quế, mứt hồng, bánh quy,… Bánh quy (Bánh Cookie)?
Trình Dao Dao nhíu mày: “Bánh quy này…” Bánh quy hình chữ nhật, bên trên trên có một ít nho khô, thực sự rất quen mắt.
Mùng một đầu năm, nhân viên mậu dịch cực kỳ nhiệt tình: “Đây là điểm tâm mới nhập về! Hai người tới sớm, nếu không tý nữa phải đứng xếp hàng giẫm hỏng cửa tranh nhau mua đấy!”
“Thích không?” Tạ Tam thấy Trình Dao Dao nhìn chằm chằm điểm tâm thì nói với nhân viên mậu dịch: “Mỗi loại một cân.”
Nhân viên mậu dịch vui mừng nói: “Được, được!” Bánh quy 7 đồng một cân đó, mứt hồng 5 đồng một cân, bánh ngọt nhân đậu tây và bánh quế 4 đồng một cân, Tạ Tam mua chỗ điểm tâm này hết 20 đồng.
Tạ Tam mua thêm một cân đường sữa và một cân đường thập cẩm, sau đó mua mứt và quả khô. Hắn hỏi Trình Dao Dao: “Em Dao Dao, chỗ này đủ chiêu đãi khách chưa? Muốn mua gì nữa không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-620.html.]
“Đồ ngốc.” Cuối cùng Trình Dao Dao cũng tỉnh táo lại, cô mải nhìn bánh quy mà quên béng mất, cô bẻ ngón tay nói: “Mua hạt dưa và đậu phộng, còn có rượu nữa. Nhưng anh uống rượu dễ say lắm, mua bia đi.”
“Mua một ít hạt hướng dương thôi, răng bà nội không tốt.”
“Mua nước ngọt, lần trước Tiểu Phi muốn uống nước giải khát.”
Trình Dao Dao đẩy Tạ Tam ra, cô nghiêm túc chọn đồ. Đáy mắt Tạ Tam nở nụ cười, hắn đi phía sau xách đồ trả tiền.
Cửa cổng Tạ gia nửa đóng nửa mở, cửa sổ được lau sạch bóng loáng, dây bí đỏ thò đầu ra ngoài tường quấn quanh mái ngói đen tường trắng tăng thêm chút cổ xưa. Còn chưa tới gần, trên bờ tường có một cái đầu nhỏ màu cam ngó ra ngoài.
“Này!”
Trình Dao Dao cười khúc khích, cô giơ ngón trỏ lên miệng xuỵt, sao Cường Cường có thể hiểu ý của cô chứ, nó nhảy từ trên tường xuống, sau đó xoay quanh chân cô. Trình Dao Dao cười đi đến cổng, cô vừa mở cửa vừa gọi: “Bà nội, Tiểu Phi, cháu về rồi!”
Tiếng cười nói trong sân lập tức yên tĩnh.