Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 655

Cập nhật lúc: 2024-09-03 13:02:52
Lượt xem: 113

Hôm nay, Tạ Tam mang một túi bông to từ trong huyện về. Bà Tạ mở ra xem, bà vui mừng nói: “Là bông mới, cháu sờ thử đi, rất mềm!”

Bông bây giờ là cây công nghiệp, trên đất nhà ai trồng bông thì bị coi là cái đuôi của chủ nghĩa tư bản. Trong thôn có một số người lén trồng, nhưng còn lâu mới đủ làm chăn bông. Người trong thôn đều dùng chăn bông mấy chục năm, cuối năm tháo ra thay một ít bông mới, sau đó làm tơi bông để dùng tiếp.

 Một túi bông tầm 10 cân, bây giờ không phải thời điểm thu hoạch bông, không biết Tạ Tam lấy ở đâu ra.

Ga giường và vỏ chăn đã may xong, chỉ còn chờ bông mới thôi. Bà Tạ trải một mảnh vải lên mặt bàn, Trình Dao Dao và Tạ Phi kéo căng bốn góc, sau đó để bông lên trên, chuẩn bị lót bông.

Bà Tạ là người có tay nghề lót bông. Từng lớp bông được ép chặt dính sát vào nhau, một cái chăn bông nhỏ vừa nhẹ vừa mềm dần dần hình thành. Trong phòng sợi bông bay tán loạn rơi hết vào tóc và người. Cường Cường kêu meo meo, nó nhảy lên vồ mấy sợi bông, sau đó còn muốn nhảy lên chăn bông.

Trình Dao Dao đang bận không cản nó được, cô kêu lên: “Tạ Tam, anh bắt Cường Cường lại đi!”

Bà Tạ nói: “Đừng, nó lại cào Chiêu ca nhi đấy.”

Tạ Phi đành phải lấy một ít bông cũ may một cái đệm cho Cường Cường, đệm nhỏ vừa xinh vừa ấm. Cường Cường rất thích, nó không náo loạn nữa mà ngậm cái đệm nhỏ vung vẩy điên cuồng.

Tạ Phi tủi thân nói: “Cái đệm không dùng như vậy…”

Bà Tạ cười nói: “Đừng quan tâm mấy thứ này, cháu làm quần áo cho mình trước đi để đến lúc đi làm mặc.”

“Bà yên tâm đi ạ, cháu sẽ làm xong hai bộ quần áo nhanh thôi.” Tạ Phi tự tin nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-655.html.]

Tạ Phi đi theo bà Tạ học may vá, từ nhỏ cô đã không thể ra cửa nên thường thêu thùa may vá g.i.ế.c thời gian, cô cũng là người chăm chỉ, chăn bông còn chưa làm xong, một cái áo khoác mới đã xuất hiện trong tay Tạ Phi.

Trình Dao Dao cảm thán: “Tiểu Phi, em lợi hại quá đi, cái áo này được may tỉ mỉ hơn cả máy móc đó ! »

Tạ Phi vuốt cổ thẹn thùng nói : «Không tốt như vậy đâu. Nếu có máy khâu thì tốt, đến trưa em có thể làm xong 3 cái ! »

Tạ Tam nói : « Anh mua cho em. »

Mắt Tạ Phi sáng lên. Bà Tạ đập Tạ Tam : «Máy khâu đắt lắm ! Lãng phí tiền làm gì ? Chúng ta cũng không mở tiệm may. »

Tạ Tam nói : « Tiểu Phi thích. »

Bà Tạ trừng mắt nhìn Tạ Phi, Tạ Phi vội vàng lắc đầu : «Máy khâu đắt quá, em… em không cần. »

Trình Dao Dao nói giúp: “Tiểu Phi cực kỳ có thiên phú với quần áo, mua một cái máy khâu cũng thuận tiện hơn ! Hơn nữa tiền cũng không phải là vấn đề… »

Trình Dao Dao còn chưa nói xong thì nhận được ánh mắt của Tạ Tam, cô vội vàng ngậm miệng.

Bà Tạ giống như không nhìn thấy ánh mắt của hai người, cô vừa nhét bông vừa tính toán : «Bà nghe thím Ngân Quế nói, máy khâu rẻ nhất bây giờ cũng tầm 300, nhà mình lại không có phiếu máy khâu, việc này phải thêm một số tiền lớn hơn. Hơn nữa Tiểu Phi sắp vào xưởng may rồi, mua máy khâu để trong nhà cũng bụi bẩn. Có tiền nhàn rỗi không bằng mua hai con lợn con về nuôi. »

Trình Dao Dao là người đầu tiên đồng ý: “Được ạ!” Lợn con trắng bóc, Trình Dao Dao vừa nghĩ đến đã thích rồi.

Tạ Tam bất đắc dĩ nhìn cô, hắn nói với bà Tạ : « Chăn heo rất vất vả. »

Loading...