Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 680
Cập nhật lúc: 2024-09-03 14:23:22
Lượt xem: 96
Móng vuốt của Cường Cường vỗ nền đất, nó kêu một tiếng rồi chạy ra sân. Trong sân lập tức truyền đến tiếng kêu có đàn gà mái, bà Tạ đắt đũa xuống đi ra ngoài: “Hứ quá, lại đuổi đàn gà rồi! Đàn gà mái này mấy hôm không đẻ trứng! Cường Cường, mày đi ra cho bà!”
Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong nhìn nhau cười ha hả.
Trình Dao Dao cầm đũa gõ cô: “Cười cái gì mà cười!”
Hàn Nhân cười đau cả bụng: “Lúc đầu tôi còn lo chuyện của cô và Tạ Chiêu là sai lầm, bây giờ nhìn lại, cuộc sống của cô trôi qua thật tốt. Bà Tạ cũng thật sự yêu thương cô.”
Trình Dao Dao đắc ý nói: “Bây giờ cô mới nhận ra sao? Cô có muốn kết hôn với một người nông dân không, sau này chúng ta là hàng xóm.”
“Đừng được tiện nghi còn khoe khoang.” Hàn Nhân bóp mặt cô: “Cô cho rằng nhà ai cũng tốt như nhà họ Tạ sao? Cô nhường Tạ Chiêu cho tôi, tôi sẽ kết hôn luôn!”
Trình Dao Dao lập tức xù lông, cô nhào tới cào Hàn Nhân: “Cô dám!”
Trương Hiểu Phong nói: “Sao hai người không thấy xấu hổ vậy, chuyện này có thể đùa được sao. Được rồi, tách ra đi!”
Trương Hiểu Phong tách hai người bọn họ ra, cô nói: “Được rồi, nói chuyện đứng đắn đi! Lần này tôi mang một ít tư liệu ôn tập đến, tôi phải nhờ vào rất nhiều mối quan hệ mới tìm được đấy. Tôi còn lập ra một bản kế hoạch học tập nghiêm túc, cô và Tạ Chiêu…”
Bà Tạ túm phần gáy của Cường Cường đi vào phòng bếp, bà thuận miệng hỏi: “Đang nói chuyện gì vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-680.html.]
Trình Dao Dao nói: “Trương Hiểu Phong nói cô ấy ăn no rồi, chuẩn bị về.”
“Thôi đi!” Bà Tạ đập Trình Dao Dao, bà mỉm cười từ ái nói với Trương Hiểu Phong: “Học tốt lắm. Dao Dao không chủ động học tập, cháu bảo bọn nó học cùng đi!”
Trình Dao Dao không nghĩ tới, cô nấu canh cá cho Trương Hiểu Phong nhưng cô ấy lại lấy oán trả ơn.
Trương Hiểu Phong là thanh niên tốt điển hình ở niên đại này — hiền lành, ngay thẳng, cần cù, hăng hái, hiếu học, lạc quan, có chí vươn lên, giúp người làm niềm vui, mọi từ ngữ tích cực đều có thể dùng trên người cô. Cô là người rất thích học, lúc đầu ở ký túc xá thanh niên trí thức khổ như vậy nhưng ngày nào đi làm về cô cũng kiên trì đọc sách. Bây giờ có mục tiêu thi đại học, Trương Hiểu Phong càng chăm chỉ học hơn.
Cô không học một mình, cô còn muốn bảo Hàn Nhân và Trình Dao Dao học cùng.
Ba người ngồi trước bàn đọc sách trong phòng Trình Dao Dao xem tài liệu học tập Trương Hiểu Phong tìm được. Trương Hiểu Phong nói nhỏ: “Lần này tôi về nhà gặp được rất nhiều bạn cũ xuống nông thôn, sau khi bọn họ làm việc xong cũng không quên học tập. Đây là bộ tài liệu bọn họ thường dùng.”
Hàn Nhân vội vàng mở ra, cô kích động nói: “Có phải bọn họ biết tin tức gì rồi không?”
Trình Dao Dao xem qua, cô thầm nghĩ năm nay tin tức lan truyền còn lạc hậu, nếu truyền miệng rất có thể truyền giả thành thật. Bộ tài liệu này có độ khó cao, nhưng đề bài trong này không giống đề thi đại học Trình Dao Dao biết.
Trình Dao Dao nói: “Lần trước tôi đưa bộ tài liệu kia cho hai người, hai người làm chưa?”
Trương Hiểu Phong nói: “Tôi làm một ít. Nhưng tôi thấy mấy dạng đề kia đơn giản quá, bộ này vẫn tốt hơn.”
Trình Dao Dao che trán, ở dưới chân Phật rồi còn không bái, thật sự rèn sắt không thành thép mà. Nhưng Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân rất có lòng tin với bộ đề này, cô không thể nói trực tiếp cho hai người họ rằng bộ đề cô đưa kia mới là đề thi đại học được, thôi về sau để Tạ Chiêu lấy mấy đề bài tương tự kẹp trong tài liệu khác cho hai người học cũng được.