Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 709
Cập nhật lúc: 2024-09-04 10:38:12
Lượt xem: 177
Trình Nặc Nặc vừa cười phụ họa Lâm Đan Đan và Lâm Bình Bình vừa nhìn chằm chằm bàn tay mình, đôi tay di truyền từ Ngụy Thục Anh rất xấu, ngón tay nhỏ gầy, khớp xương nhô ra, móng tay vừa dẹp vừa phẳng. Cô tốn thời gian ba năm, ngày nào cũng dùng dầu sò xoa bóp tay, sau đó dùng nước linh tuyền ngâm tay mới làm đôi tay trở nên trắng mịn.
Nhưng qua nửa năm ngắn ngủi, đôi tay này lại trở về nguyên hình, không, lại trở nên xấu hơn. Móng tay rửa không sạch dơ bẩn, do làm việc nặng lâu ngày nên đốt ngón tay biến dạng, mu bàn tay cũng đen xám khô nứt.
Nhưng hôm nay, đôi tay này lại trắng hơn một chút.
Lâm Đan Đan chú ý tới hành động của Trình Nặc Nặc, cô nói: “Trình Nặc Nặc, sao tay cô lại trắng hơn rồi?”
Lâm Đan Đan và Lâm Bình Bình chưa từng gọi Trình Nặc Nặc là chị, họ đều gọi thẳng tên. Trình Nặc Nặc nghe thấy cách gọi này thì âm thầm chửi con đĩ nhỏ, khóe môi lại cong lên, cô nói: “Thật sao, tôi không nhận ra đó.”
Lâm Đan Đan nói: “Thật, Bình Bình nhìn đi, có phải cô ấy trắng hơn không?”
Lâm Bình Bình biết cách nói chuyện, cô giả vờ kinh ngạc nói: “Hôm qua tôi đã thấy rồi, cô trắng hơn đấy. Không chỉ trắng hơn mà còn làm người cô… trông xinh hơn?”
Bộ dáng của Trình Nặc Nặc không liên quan đến chữ “đẹp” được, nhưng chữ “đẹp” này là tiêu chuẩn của Trình Nặc Nặc.
Trên mặt Trình Nặc Nặc cười nhạt nhưng trong lòng lại vui như mở cờ.
Bỗng nhiên tiếng cười truyền đến cắt ngang ba người.
Mấy cô gái ngồi vây quanh Trình Dao Dao, cô giống như ngôi sao sáng trên bầu trời. Đám người di chuyển lộ ra gương mặt Trình Dao Dao, ánh nắng chiếu lên mặt cô, xinh đẹp không gì sánh được.
Mấy cô gái ở trong thôn đều nghe danh Quan Âm rồi, hôm nay họ mới thấy rõ người ở khoảng cách gần.
Trình Dao Dao đẹp đến mức mọi người phải gào lên, vừa nhìn lập tức kí©h thí©ɧ lòng người. Cô có thể không thích sự cao ngạo và kiêu căng của cô ấy, nhưng cô không thể phủ nhận sự xinh đẹp này. Từ sợi tóc đến đầu ngón tay của cô ấy không tì vết, một cái nhăn mày hay một nụ cười đều quyến rũ.
Mọi người đều có lòng thích cái đẹp, chênh lệch quá lớn, mấy cô gái sẽ không ghét cô mà trong lòng chỉ có sự ao ước.
Mấy cô quan sát Trình Dao Dao lâu rồi nhưng không ai dám chủ động nói chuyện với Trình Dao Dao, nhưng bên cạnh cô có Hàn Nhân nha. Hàn Nhân quen biết tất cả mọi người trong thôn, mấy cô gái thử lại gần nói chuyện với Hàn Nhân các cô cũng không làm người khác chán ghét, thỉnh Trình Dao Dao cũng nói một vài câu.
Mấy cô gái ngạc nhiên, hóa ra tính tình của người đẹp không xấu giống như lời đồn. Giọng nói của cô rất dễ nghe, dáng ngồi trên bậc thang cũng đẹp hơn người khác, đôi mắt hoa đào của cô liếc tới, mấy cô gái được cô nhìn lập tức đỏ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-709.html.]
Trình Dao Dao hối hận. Cô chỉ muốn biểu hiện hòa đồng một chút thôi nhưng mấy cô gái này lại nghĩ cô và họ trở thành bạn, họ vây quanh cô, cô một câu tôi một câu khen đến mức không có kẽ hở.
“Thanh niên trí thức Trình, tóc của cô tết kiểu gì vậy? Đẹp quá!”
“Tôi nói ý, thanh niên trí thức Trình đẹp như vậy, tết kiểu gì cũng đẹp!”
“Đúng đúng, bộ quần áo này cũng đẹp, cô mặc lên người chỗ nào cũng hợp!”
“Da cô trắng thật đấy, có phải cô đánh phấn không?”
Trình Dao Dao há to miệng rồi ngậm lại. Mấy cô gái này không cần cô trả lời, họ từ nói cho nhau: “Cả người thanh niên trí thức Trình trắng như vậy, cô nhìn tay cô ấy đi, trên tay không đánh phấn đâu nha.”
“Người Thượng Hải đều trắng như thanh niên trí thức Trình sao?”
“Thanh niên trí thức Trình trắng đó! Cô nhìn Trình Nặc Nặc đi, đen thế kia…” Cô gái này nhanh miệng, người bên cạnh lập tức kéo áo bĩu môi về hướng Trình Nặc Nặc.
Cô gái đang nói chuyện nhếch miệng lên, cô khinh thường: “Cô ta nghe thấy thì sao? Đầu óc đen da cũng đen! Ai không biết chuyện cô ta bắt nạt Nhiên Nhiên chứ!”
Cô gái này có quan hệ tốt với Lâm Nhiên Nhiên, đương nhiên có chung kè thù. Lâm Nhiên Nhiên cảm kích cười với cô, cô nói nhỏ: “Đừng nói nữa.”
Trình Dao Dao nhìn bộ dáng rụt rè của Lâm Nhiên Nhiên thì buồn cười. Cô gái nhỏ dịu dàng xinh đẹp diễn vai Bạch Liên Hoa có sức thuyết phục hơi Trình Nặc Nặc nhiều.
Hàn Nhân nói: “Không phải các cô muốn biết b.í.m tóc của Dao Dao tết thế nào sao? Tôi biết đó, Dao Dao dạy tôi rồi!”
Mấy cô gái lập tức quên Trình Nặc Nặc, họ vây quanh Hàn Nhân năn nỉ: “Nhanh dạy bọn tôi đi, tết thế nào vậy?”
Hàn Nhân cười tủm tỉm gọi Trình Dao Dao: “Dao Dao, mượn tóc cô làm mẫu nhé.”
Hàn Nhân nói xong không đợi Trình Dao Dao từ chối, cô cởi dây buộc tóc tơ lụa của Trình Dao Dao ra. Trình Dao Dao nghiêng đầu oán trách, mái tóc đen nhánh rũ xuống thắt lưng thẳng mượt.
Mấy cô gái “Oa” lên, họ nhìn chằm chằm mái tóc đen nhánh lấp lánh như tơ lụa, tiếng kinh ngạc cảm thán vang lên không ngừng.