Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 778

Cập nhật lúc: 2024-09-08 15:20:43
Lượt xem: 192

Cô nói thêm một câu: “Bà nội bảo em tới!”

Nói xong cô chạy lạch bạch đi.

Không khí lãng mạn lập tức bị phá tan, Tạ Tam cúi đầu nhìn mặt Trình Dao Dao, khuôn mặt nhỏ cứng đờ.

Tạ Tam sờ gò má cô: “Bà nội có cách nghĩ riêng. Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, hơn nữa bác trai vẫn là bố của em.”

“…” Trình Dao Dao nghiến răng, cô nói: “Không cho bánh nhân thịt!”

Tạ Tam cười nhẹ: “Được, đưa bánh mật. Em đi cùng anh không?”

“Em không đi nhìn sắc mặt người phụ nữ kia đâu.” Trình Dao Dao khoanh tay, vẻ mặt khinh thường.

Tạ Tam nói: “Anh đi nhanh về nhanh.”

Trình Dao Dao nói: “Vậy anh phải cẩn thận một chút, cách xa Trình Nặc Nặc, em thấy dáng vẻ vừa nãy của cô ta không bình thường.”

Tạ Tam đáp ứng, hắn nắm tay Trình Dao Dao đi đến cửa, Trình Dao Dao nhỏ giọng thầm thì: “Bố thích ăn bánh ú nhân thịt.”

Trong sân có một rổ trứng gà, trứng vịt và rau ngải cứu, bà Tạ đang làm trứng muối. Bà cười nói: “Dao Dao mau qua đây, cháu nói cháu ướp trứng muối ngon nhất mà, bà đang chờ cháu làm đấy.”

Trình Dao Dao vội vàng đi rửa tay. Tạ Tam nhận được ánh mắt của bà Tạ, hắn cầm đồ đi ra ngoài.

Trong sân nhà họ Tạ vang lên tiếng cười, mùi thơm bay khắp ngõ nhỏ, nó cũng bay tới nhà thím Ngân Quế ở sát vách.

Trình Nặc Nặc miễn cưỡng lau qua thân thể, vết thương được bôi thuốc đỏ, cô nằm trên giường không nhúc nhích. Ngụy Thục Quyên giống con thạch sùng áp sát vào tường, bà khoa trương nói: “Nghe đi, nghe đi! Cười vui vẻ như thế mà! Làm gì giống người xảy ra chuyện, người ta tổ chức lễ cưới cũng không vui như nó!”

Trình Chinh căm ghét nói: “Nhà họ đang đón Tết, bà làm cái gì thế, mau xuống đây, thím Ngân Quế nhìn thấy lại mất mặt.”

Ngụy Thục Quyên bũi môi, bà ngồi trên đầu giường: “Ngửi mùi thơm mà xem, thím Ngân Quế nói, nhà họ làm bánh ú nhân thịt và trứng muối đó! Thế mà không mời người làm bố như ông qua!”

Trình Chinh nghe xong liền phiền, trái tim cũng băng giá, ông vô thức lấy t.h.u.ố.c lá ra. Trình Chinh nhìn Trình Nặc Nặc nằm trên giường, ông lại cất đi, cả người cực kỳ nôn nóng.

Trình Nặc Nặc yếu ớt nói: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa. Cuộc sống nhà họ Tạ rất tốt, chị Dao Dao vui vẻ là được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-778.html.]

Ngụy Thục Quyên càng nói càng tức: “Ha ha, nó sống tốt cũng không giúp đỡ con. Cứ tính hai đứa không sinh ra từ một cái bụng, nhưng không thể không để ý đến bố ruột nha, bà Tạ mắng người quanh co, cách làm chán đời, không có cấp bậc lễ nghĩa gì cả. Bọn họ ăn bánh ú nhân thịt, bố ruội thì uống gió Tây Bắc!”

Bà nói còn chưa hết, ngoài cửa truyền đến tiếng nói: “Bác trai.”

Tạ Tam cao lớn đứng trước cửa, vẻ mặt nhàn nhạt, không biết nghe được bao nhiêu rồi. Ngụy Thục Quyên hơi sợ hắn, bà nhếch miệng không lên tiếng.

Trình Chinh lúng túng nói: “Tạ Tam, cháu đến rồi à. Mau vào đi.”

Tạ Tam không đi vào, hắn đứng ngoài cửa nói: “Hôm nay là Tết Đoan Ngọ, trong nhà gói bánh ú. Dao Dao nhớ bác thích ăn bánh ú nhân thịt nên bảo cháu mang sang.”

Trình Chinh ngẩn người, nửa ngày mới đi ra nhận đồ trong tay Tạ Tam. Tạ Tam không ở lại, hắn quay đầu đi về.

Thím Ngân Quế cũng được tặng bánh ú, mặt bà hớn hở nói: “Bánh ú thơm quá, vừa ngửi liền biết Dao Dao làm.”

Trình Chinh nói: “Dao Dao làm đồ ăn rất ngon.”

“Đúng vậy.” Thím Ngân Quế nói chuyện với mẹ Thẩm và Trình Chinh, bà khen Trình Dao Dao lên tận mây xanh: “Vừa xinh vừa làm đồ ăn ngon. Cô ấy còn dạy trẻ con trong thôn viết chữ đấy, bọn nhỏ đều thích chơi với cô ấy! Ông nói xem, người làm công tác văn hóa nuôi con gái khác hẳn! Trong thôn này không có ai không khen cô ấy cả!”

Tâm tình Trình Chinh phức tạp. Ông chỉ biết con gái mình rất đẹp, nhưng tính tình lại kiêu căng. Hóa ra con bé còn nhiều ưu điểm như vậy, do mình chưa từng tìm hiểu.

Thím Ngân Quế nhìn cái giỏ trong tay Trình Chinh, bà khen ngợi: “Nhà họ Tạ vừa hào phóng vừa biết cách cư xử, nhìn nhiều đồ tốt chưa này, đối xử rất tốt với nhà thông gia!”

Trình Chinh nói: “Không phải nhà họ Tạ là địa chủ sao? Bây giờ…”

Thím Ngân Quế nói: “Ông không biết sao? Bây giờ Tạ Tam rất có tiền đồ, cậu ấy lái máy kéo, còn dẫn người trong thôn làm… làm nhà trồng rau, cuộc sống trôi qua rất tốt đấy! Nói đến Tạ Tam, cậu ấy nổi tiếng là Nhạc Mây khắp các thôn xung quanh, nhân phẩm tốt, rất xứng với thanh niên trí thức Trình nhà ông!”

Trình Chinh sững sờ. Nhà trồng rau là khái niệm vô cùng tiên tiến, bây giờ còn chưa phát triển, thôn Điềm Thủy đã bắt đầu làm rồi.

Thím Ngân Quế khen Tạ Tam và Trình Dao Dao nửa ngày, bà tự giác thấy công đức viên mãn, sau đó vui vẻ cầm bánh ú đi vào bếp cất đi để cháu trai về ăn.

Ngụy Thục Quyên đi tới cửa nói: “Đồ chó con nhà địa chủ nói gì với ông vậy, mấy thứ này là cái gì?”

Ngụy Thục Quyên giật cái giỏ. Bà thấy bên trong cái giỏ đựng bốn cái bánh ú sừng trâu và bốn cái bánh ú hình tháp, bên cạnh có mấy quả trứng gà luộc, còn có cà chưa và dưa vàng. Màu sắc tươi mới, cách sắp xếp tinh xảo, rõ ràng là một bức tranh nhỏ.

Ngụy Thục Quyên kinh ngạc không khép miệng lại được, bà ngồi mép giường hỏi Trình Nặc Nặc: “Trong thôn có nhiều đồ tốt như vậy sao? Bánh ú gói bằng gạo nếp, trong chợ đen bán 3 đồng một cân gạo nếp đấy, sao nhà họ Tạ có nhiều tiền như vậy được, con nhóc c.h.ế.t tiệt kia lại lấy tiền cho nhà trai đây mà.”

Loading...