Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 852: Cường Cường đến thành phố

Cập nhật lúc: 2024-09-16 21:27:29
Lượt xem: 157

“Xa Xôi” là chủ đề sốt dẻo nhất mùa hè này. Giá quần áo đắt, số lượng có hạn, nhưng vẫn ngăn được sự nhiệt tình của mấy cô gái.

Xa Xôi còn làm thêm sản phẩm mẫu chụp poster rồi dán bên ngoài cửa hàng và rạp chiếu phim xung quanh Thượng Hải, mấy cô gái đi qua đều dừng chân nhìn say mê.

Trình Dao Dao mời Mạnh Thư đến làm quản lý. Hai người từng hợp tác vui vẻ lúc ở đoàn làm phim “Xa Xôi”, Trình Dao Dao trả tiền lương cũng cao, Mạnh Thư tính toán cẩn thận rồi sảng khoái từ chức, sau đó gia nhập cùng Trình Dao Dao.

Mạnh Thư giao thiệp rộng, rất nhiều con gái nhà quyền quý đưa danh thiếp cho cô để mua sản phẩm mới của nhãn hiệu Xa Xôi. Mạnh Thư mỉm cười nhận danh thiếp rồi dịu dàng dỗ dành họ, vừa quay đầu cô liền tìm Trình Dao Dao thúc giục cô bao giờ sản xuất mẫu mới.

Giọng nói đầu bên kia điện thoại mềm mại như vừa ngủ dậy: “Đừng vội. Còn thừa mấy bản vẽ mà.”

Mạnh Thư lật xem bản vẽ: “Chỉ còn 3,4 mẫu thôi. Không ra sản phẩm mới, cũng không sản xuất thêm mẫu cũ, cửa hàng của chúng ta sẽ bị rỗng một khoảng đấy!”

Trình Dao Dao nói: “Không có bản vẽ… Á Tạ Tam, anh đừng nghịch…”

Thanh âm bên kia lập tức biến mất, sau đó là một loạt tiếng sột xoạt, hô hấp của Trình Dao Dao gấp rút: “Mạnh Thư, cô yên tâm sắp xếp công nhân làm việc đi. Bản vẽ mới sẽ có ngay thôi… Này!”

Thanh âm “Tút, tút, tút” truyền đến, Mạnh Thư trợn mắt nhìn điện thoại, mặt cô đỏ bừng lên. Người trẻ tuổi mới kết hôn đúng là…

Điện thoại rơi trên đất, Trình Dao Dao ngã vào lòng Tạ Tam, hai người lăn lộn một vòng. Một con mèo trắng đen giẫm lên điện thoại, nó nhảy lên bàn trang điểm, sau đó đẩy một cái lọ ra ngoài.

Tạ Tam ôm Trình Dao Dao ngồi dậy, Trình Dao Dao lập tức chỉ vào con mèo nhỏ kia: “Em đứng lại đó cho chị! Đừng, đừng, đừng, đừng động vào cái đó!”

Móng vuốt của mèo nhỏ sờ vào lọ nước hoa, nó thử đẩy ra phía ngoài bàn.

Trình Dao Dao ngừng thở, cô khẩn trương nói: “Đừng… Ngoan nha, em buông ra…”

Mèo con ngoẹo đầu nhìn Trình Dao Dao, móng vuốt nhỏ buông lỏng ra. Đúng lúc Trình Dao Dao thở phào nhẹ nhõm, móng vuốt nhỏ vung lên, lọ nước hoa rơi xuống đất.

“Toang”, lọ nước hoa vỡ tan tành. Mùi hương nồng đậm bay khắp phòng làm con mèo nhỏ hắt xì mấy lần.

“Nước hoa của em!” Trình Dao Dao tức giận giậm chân: “Tạ Tam, anh quản mèo của anh đi! Đây là nước hoa Pháp đó, thế là xong rồi!”

Mèo con màu đen trắng không biết mình gây rắc rối, nó ngồi chồm hỗm trên bàn trang điểm l.i.ế.m móng vuốt. Đến khi bị Tạ Tam nắm gáy nhấc lên, nó còn giãy dụa kêu meo meo.

Trình Dao Dao nhấn cãi mũi nhỏ của nó: “Thảo nào người ta đều nói mèo trắng đen đều mắc bệnh tâm thần.”

Tạ Tam đồng ý tìm một con mèo trắng đen cho Trình Dao Dao, mấy ngày nay tìm khắp các chợ nhưng  không có, cuối cùng trong nhà một nhân viên có mèo mới sinh con, mà trong đó có một con mèo đen trắng lông dài, đôi mắt xanh biếc cực kỳ đẹp. Không ngờ tính tình con mèo này lại điên cuồng như vậy, vừa ôm về nhà liền chạy khắp nơi, bây giờ nó còn làm vỡ lọ nước hoa yêu thích của Trình Dao Dao.

Tạ Tam thấy mèo con bị Trình Dao Dao bóp mặt nhe răng trợn mắt, hắn nói: “Em Dao Dao, xe lửa sắp đến rồi.”

“Hừ! Hôm nay tha cho em đấy.” Lúc này Trình Dao Dao mới nhớ tới việc chính, cô thả mèo con ra.

Trình Dao Dao chạy tới bàn trang điểm chải lại tóc, vừa rồi bị con mèo nhỏ làm loạn lên, quần áo và đầu tóc đều rối tung lên rồi. Tạ Tam thu dọn mảnh vỡ dưới đất, mèo con lập tức chạy đến gần, mùi nước hoa xông thẳng vào mũi nó, nó liền ngã nhào ra đất.

Tạ Tam vội vàng đỡ nó dậy, lông mèo con dính đầy nước hoa, nó hắt xì hơi liên tục.

Trình Dao Dao bật cười: “Đáng đời!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-852-cuong-cuong-den-thanh-pho.html.]

Tạ Tam lấy khăn lau lông cho mèo con: “Mèo con chưa có tên.”

“Gọi là Phiền Phiền đi, lúc nào cũng gây phiền phức.” Trình Dao Dao đặt tên cho nó, cô nhìn gương thỏa mãn đứng dậy: “Đi thôi.”

Nhà ga Thượng Hải.

Nhà ga Thượng Hải là một trong những nhà ga có lượng khách đông nhất cả nước, bây giờ được sửa chữa lại đổi mới hoàn toàn, biển hiệu trên sân ga sáng lấp lánh.

Hành khách xách hành ký vội vội vàng vàng nhưng quay đầu nhìn cô gái mặc váy trắng đứng trên nhà ga kia, cô đeo khẩu trang cũng không che hết sự xinh đẹp đó.

Trình Dao Dao nhìn về phía cửa sổ xe: “Sao Tiểu Phi còn chưa đến?”

“Đừng vội.” Tạ Tam đỡ Trình Dao Dao, hắn im lặng kéo cô quay mặt về phía mình, lưng cô quay về phía đám người.

Hôm nay trời nóng Trình Dao d.a.o chỉ mặc mộ cái váy trắng viền đen, vải vóc mềm mại ôm sát đường con yểu điệu thu hút rất nhiều ánh mắt nóng bỏng xung quanh.

Tạ Tam thở dài, chờ gặp Tiểu Phi hắn phải dặn em ấy không được may váy kiểu dáng này cho Trình Dao Dao nữa.

Ánh mắt Trình Dao Dao đối diện với hầu kết của Tạ Tam, cô có ý xấu thổi hơi lên cổ hắn: “Chờ Tiểu Phi tới, chúng ta dẫn em ấy đến nhà hàng của chị Dương ăn cơm đi.”

Hô hấp của Tạ Tam ngừng lại, hầu kết rung động, giọng nói trở nên khàn khàn: “Nghịch ngợm!”

Trình Dao Dao che miệng lại, đôi mắt hoa đào cong cong meo theo ý cười.

Đang trêu đùa nhau, tiếng nói như chim hoàng anh vang lên: “Anh, chị Dao Dao!”

Giọng nói vừa hưng phấn vừa ngượng ngùng, không phải Tiểu Phi thì là ai, mấy tháng không gặp, Tạ Phi trưởng thành đẹp hơn nhiều. Cô mặc áo sơ mi trắng và váy xếp ly, hai b.í.m tóc đen nhánh xõa trên vai, cô cao hứng vẫy tay với Trình Dao Dao. Hoàng Lục xách hành lý dẫn mấy cô gái đi đến.

Trình Dao Dao chạy tới: “Tiểu Phi! Em tới lúc nào vậy? Sao vừa rồi chị không thấy em ở đâu cả?”

Tạ Phi nói: “Bọn em ở toa phía sau. Nhà ga Thượng Hải to quá đi, còn to hơn huyện Lâm An! Trên đường đi rất tốt, xe lửa còn bán cơm trắng và thịt ba chỉ nữa. Chị Dao Dao, chị xem ai đến này!”

“Bạn cùng phòng của em nha, chị thấy họ rồi mà.” Trình Dao Dao cười nói.

Tạ Phi mở túi của mình ra: “Còn nó nữa!”

Mèo cam nhô cái đầu nhỏ ra, Cường Cường càng ngày càng mập, nó tùy tiện ngáp một cái.

“Cường Cường!” Trình Dao Dao vui vẻ xoa đầu Cường Cường: “Sao em mang nó đến?”

Cường Cường cọ tay Trình Dao Dao, nó kêu to: “Meo! Meo!”

Tạ Phi nói: “Nó tự chui vào túi của em, lúc em lên xe lửa rồi mới phát hiện ra nó.”

Tạ Tam nói: “Vớ vẩn, tý nữa anh phải gọi điện cho bà nội mới được. Chắc bà lo lắng lắm.”

Tuy nói như thế, Tạ Tam vẫn ôm Cường Cường vào lòng. Cường Cường kêu meo meo ghét bỏ Tạ Tam, nó nằm trên cánh tay hắn ngủ tiếp.

Lúc này Tạ Phi mới kéo mấy cô gái đến giới thiệu lại với Trình Dao Dao: “Chị Dao Dao, đây là bạn cùng phòng của em, họ đi cùng em đến Thượng Hải.”

Loading...