Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1. Năm tôi học lớp 12, lúc mẹ đang làm ở công xưởng, tay không may bị kẹt vào máy móc tự động, bị thương rất nghiêm trọng, xém chút nữa phải cắt đi trở thành tàn tật luôn rồi.
Ấy vậy mà, ba tôi lại ngoại tình ngay trong thời điểm khó khăn đó.
Nhưng cứ thể “ở hiền gặp lành”, mất đi một đoạn thịt như vậy mà chưa đến một năm thì cánh tay đã khỏi rồi. Bây giờ, mẹ có thể may vá, đan khăn các thứ cũng không thành vấn đề.
Vài năm sau, ba vẫn tiếp tục liên hệ với người phụ nữ kia, cứ hễ có chút tiền trong người là đều mang đi ăn chơi cùng cô ta. Ra ngoài phóng đãng vui vẻ là vậy, cứ về nhà là cau có, giở chứng bạo hành mẹ tôi. Nghe đâu, chồng của người phụ nữ kia làm kiến trúc công trình gì đó, giàu lắm. Cô ta cũng chi tiền cho ba tiêu xài không ít.
Ngân hà lấp lánh
Mẹ tôi muốn ly hôn, ba không đồng ý. Có thể đến cái độ tuổi này rồi, ông ta vẫn hy vọng trong nhà vẫn phải có phép tắc đạo hạnh, vẫn là “gia đình kiểu mẫu” của xã hội. Và nhiều hơn nữa, ông cũng muốn có một người giúp việc miễn phí không công, chăm sóc người già, trẻ nhỏ trong nhà mà không cần phải chi ra một phân tiền nào. Nhưng, mẹ tôi nhất quyết phải ly hôn cho bằng được, không nhân nhượng, trực tiếp đưa đơn lên tòa án, và cuối cùng cũng xử được ly hôn thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/41-cai-gia-cua-viec-ngoai-tinh.html.]
Sau khi hai người tách ra, ba năm gần đây tôi không hề về nhà một lần nào, chỉ là ghé qua nhà nội thăm ông bà một chút.
Sau đó, ba và người phụ nữ kia cùng mở một quán ăn, kinh doanh ngay trước nhà. Lần gặp mặt trước, ba nói cửa tiệm làm ăn không có khách, trước đó vì muốn mở tiệm mà đã mượn một số nợ khá lớn, giờ không có tiền trả, ngay cả gói thuốc để hút cũng sắp mua không nổi rồi. Người phụ nữ kia đến nói với tôi rằng, cô ta chưa từng trả qua những ngày tháng khổ cực như vậy, lúc trước trên người lúc nào cũng dư mấy ngàn tệ, bây giờ ngay cả thịt cũng không có mà ăn.
Haha, tha thứ cho tôi vì không có chút lễ nghĩa nào. Khi nghe được mấy lời như vậy, lòng tôi chợt vui vẻ nữa kìa.
Trước đó, lúc cô ta còn gửi tin nhắn mắng mỏ mẹ tôi mau đi c.h.ế.t đi, lúc cô ta nhiệt tình cổ vũ ba đánh mẹ, lúc cô ta nhục mạ đặt điều mẹ tôi lang chạ cùng đàn ông khác bên ngoài, lúc cô ta và ba lấy đi hết tiền người thân gửi cho tôi đi đại học trong khi tôi và mẹ không hề biết một chút gì, lúc tôi lên đại học không có tiền ăn uống, gục đầu nhịn nhục đến hỏi ba nhưng rồi ông lại nói không có và sau đó dẫn cô ta đi du lịch,.. những lúc ấy, sao cô ta không biết nghĩ đến ngày hôm nay đi?
Lần lượt xảy ra những chuyện đó, khiến tôi không thể nào nhìn mặt ba được nữa. Thật sự không hiểu nổi, cốt nhục tình thâm là thế, ít ra cũng là người một nhà, cớ gì lại ác ý đối đãi với đứa con gái ruột của mình như thế?
Nhưng nói gì nói, cũng là m.á.u mủ ruột rà, thôi thì đến hết cuộc đời này, sau này ông có bệnh thì tôi cũng bỏ tiền cho mà trị, già ăn không nổi thì tôi mua cơm cho ăn, nhưng ngoại trừ mấy điều đó, có c.h.ế.t tôi cũng không muốn ở chung và nhìn nhận ông.