Nhỏ bạn thân tôi là một nhỏ khó hiểu
Năm trước nó tặng tôi bảng phấn mắt Naked2, tôi vừa nhìn đã biết giả rồi.
Tôi đi hỏi nó: Nhỏ khờ này, mày mua trúng hàng giả rồi!
Nó trả lời: Mày mới khờ á, nếu không phải hàng giả, tao nỡ tặng cho mày chắc?!
Sau đó chúng tôi lại vui vẻ trêu đùa nhau!
Nhưng tôi vẫn giữ cái bảng phấn mắt đó, cây cọ bên trong dùng rất tốt, còn tốt hơn cả hàng chính hãng.
Lần thứ hai.
Ngân hà lấp lánh
Con khờ này lại ríu rít tới tìm tôi: Tao mua một hộp son 3CE đó, 5 cây, mày đoán xem bao tiền?
Tôi: mmmm... 3-400 tệ?
Nhỏ khờ: hahahahahahahahahahahha! 30 tệ!!!
Tôi: Đm... Mày có là con người không? Thế có dùng được không? Đưa tao thử coi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/45-nho-ban-than-tang-thoi-son-chanel-gia-trong-dip-sinh-nhat-ban-se-lam-gi.html.]
Thế là chúng tôi bắt đầu vui vẻ mà thử màu từng cái.
Sự thật chứng minh rằng: mấy đồ giả rẻ tiền thật khó dùng hahaha (mặc dù hàng thật cũng bình thường thôi)
Tôi biết nhỏ cũng được 10 năm rồi, bình thường gặp chuyện gì không vui hay hiểu lầm gì đó đều nói ra. Sau đó lại cãi nhau, xong chuyện rồi tình cảm vẫn vẹn nguyên. Nó đi làm rồi, nhưng tôi vẫn còn đang học đại học, lúc tôi nghèo đến mức không đủ tiền ăn qua ngày thì lại tìm đến và mượn tiền nó, tôi cũng có thể nhịn ăn nhịn uống chạy một vòng Trung Quốc để chơi với nó.
Giữa chúng tôi chả bao giờ có sự bất đồng nhau về địa vị đẳng cấp, mấy thứ đồ giả nó mua, tôi đều biết, chúng tôi sẽ vui vẻ so sánh với đồ thật, thậm chí còn dám trét thẳng lên mặt nữa cơ. Tôi mà có tìm được bảo bối nào trên app XianYu đem khoe với nó, nó sẽ cướp đi để dành dùng. Mấy thỏi son dù mắc dù rẻ chúng tôi cùng nhau mua đều có thể dùng chung, sinh nhật tặng quà thích thì tặng còn không thì thôi, ngay cả cái quần jean cũng mặc chung được mà, không quan trọng. Cứ thế, giữa chúng tôi không hề có khoảng cách, có chuyện thì nói thẳng, không hề làm phiền nhau, cũng không làm phiền gì nhau, tôi cảm thấy đây mới là điều nên có giữa hai đứa bạn thân thật sự.
Tôi còn có một đứa bạn cũng đáng yêu như vậy. Sinh nhật năm cấp ba, nhỏ ngại ngại dúi vào tay tôi thỏi son không có nhãn hiệu gì hết, nói: Baby à... Giờ tao đang nghèo lắm, đợi sau này giàu rồi, sẽ tặng mày đồ thật!
Tôi hỏi nó tốn bao nhiêu tiền, nhỏ nói 29 tệ. Tôi còn cảm động muốn c.h.ế.t đây này, lúc đó tiền sinh hoạt của hai đứa sinh viên mỹ thuật đều dùng để mua mấy đồ vẽ hết rồi, cả hai đứa chỉ còn đúng 2 tệ trong túi, mua một cái bánh màn thầu (bánh bao không nhân) và 1 tệ cải chua, ráng sống qua ngày. Cái thỏi son đó thật sự tệ luôn... nhưng tôi lại dùng mòn hết...
Ừ, kết quả là đến nay hai đứa tôi vẫn nghèo, tặng cho nhau son môi toàn là colorpop...
Mấy đứa bạn bên cạnh toàn là những đứa gia cảnh bình thường, nhưng mấy cái đồ mắc mắc chút thì vẫn mua được. Thời cấp ba có mua vài bộ đồ mấy ngàn tệ, toàn là đồ mặc thu đông lông vũ không à. Một đứa năm ba nghèo túng như tôi, ráng dành dụm được vài đồng đến nay cũng mua được mấy món đồ hàng hiệu, mấy đứa bên cạnh cũng không có ghen tức gì, tôi cũng chả có thái độ với đứa bạn dùng đồ kém chất lượng, mọi người đều bình đằng đối xử với nhau, đứa nào mua đồ giả đều nói hết ra, sau đó lại tự chê bai tự sử dụng luôn, bởi vì chúng tôi chỉ là muốn có cảm giác sử dụng thôi mà.
Tôi thấy các bạn bình luận toàn là dân học cấp ba, nếu như vậy thì chắc là cũng có thể thấu hiểu được, suy nghĩ của học sinh cấp ba chưa đủ trưởng thành, con gái trong giai đoạn này rất dễ sinh ra tâm lí ghen tức hoặc bám víu, từ đó nhiều tình bạn không thể giữ vững được, và phát sinh những hiểu lầm không thể giải quyết.
Nếu bạn thật sư coi người ta là bạn, thôi thì hãy đi trực tiếp hỏi nhỏ bạn, "con nhỏ ngu ngốc này, cây son này mày mua bao nhiêu, sao không giống như mấy cái tao dùng hằng ngày, tao đoán là do mày đần đần nên bị lừa rồi đó, lần sau muốn mua gì thì nói tao trước", blabla. Như thế thì mọi chuyện cũng được giải quyết, khỏi phải ngại ngùng.
Nếu nhỏ bạn thừa biết đó là đồ giả, thì bạn hãy suy nghĩ chút đi, nhỏ bình thường có xem bạn quan trọng hay không, rồi sau đó mới quyết định có nên tiếp tục qua lại. Thực ra chúng ta sẽ không thể nắm bắt hết được, tôi nghĩ cái việc này nên tự điểu chỉnh trong lòng là được rồi. Là bạn với nhau thì không nên lên mạng để mà đưa ra vấn đề thế này, suy cho cùng thì mỗi người đều có cuộc sống riêng, có nhiều cái bạn vẫn không thể hiểu được.
Đại học cũng như vậy đấy.
Nhưng nếu lên đại học mà vẫn không hiểu tình bạn phải dựa trên sự bình đẳng và chân thành, thì tôi đề nghị rằng bạn nên suy xét xem cách nghĩ của bạn có vấn đề gì hay không, nếu có thể giải bày thì tốt rồi.