Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 349: Ly trà xanh thứ ba trăm bốn mươi chín

Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:21:08
Lượt xem: 178

Nốt thủy đậu đã phát ra đầy mặt Đồng Gia Minh, may là ý chí của cậu kiên cường, dù có ngứa cũng cố chịu đựng không gãi.

Bệnh thủy đậu phải mất hai tuần mới khỏi hoàn toàn, trong khoảng thời gian này cậu vẫn xin nghỉ ở nhà.

Đồng Gia Tín cũng ngây người ở nhà vài ngày, sau khi không phát bệnh rất nhanh đã quay về trường tiếp tục đi học.

Đợi khi bệnh thủy đậu của Đồng Gia Minh khỏi hẳn, cuộc thi nấu ăn đột nhiên tới sớm.

Nghe nói có người Hoa kiều quốc tịch Mỹ hai tháng nữa sẽ về nước thăm người thân, thân phận của người Hoa kiều này rất không bình thường, anh ta là nhân viên phiên dịch tiếng Trung ở Liên Hiệp Quốc.

Năm 1971, Hoa Quốc khôi phục vị trí ở Liên Hiệp Quốc, các văn kiện của Liên Hiệp Quốc phiên dịch ra tiếng trung và ngược lại đều phải qua tay nhân viên phiên dịch thẩm định, nói cách khác thân phận của đối phương rất cao, cũng rất đặc biệt.

Cấp trên đã ra lệnh, phải làm tốt công tác tiếp đãi.

Bởi vì thời gian khẩn cấp, cho nên cuộc thi nấu ăn bị đẩy lên trước.

Nhận được thông báo, Đồng Tuyết Lục cũng hoảng hốt, may mà trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn tập luyên, coi như tham gia cuộc chiến có chuẩn bị trước.

Tới hôm thi đấu, Đồng Tuyết Lục dẫn theo Quách Vệ Bình đi tới tiệm cơm Hồng Tinh.

Không sai, địa điểm tổ chức cuộc thi đấu lần này chính là ở tiệm cơm Hồng Tinh.

Bởi vì cấp bậc của tiệm cơm Hồng Tinh đủ cao, hơn nữa không gian đủ rộng, có thể chứa được rất nhiều người.

Chuyện này đối với tiệm cơm Hồng Tinh mà nói, có thể coi là một ưu thế, thi đấu trong hoàn cảnh quen thuộc, trong lòng sẽ có cảm giác tự nhiên hơn nhiều.

Đối với Đồng Tuyết Lục mà nói, hôm nay đối thủ lớn nhất của cô chính là tiệm cơm Hồng Tinh.

Vào trong tiệm cơm Hồng Tinh, đã có vài người dự thi đến rồi, Đồng Tuyết Lục tới không tính sớm cũng không tính muộn.

Có điều cô xuất hiện vẫn khiến cho mọi người chú ý, đầu tiên vì cô là tiệm cơm bậc hai duy nhất tới dự thi, hơn nữa cô còn là nữ giám đốc duy nhất kiêm chức đầu bếp.

Cuối cùng vì cô còn trẻ như vậy, còn xinh đẹp như vậy, muốn cho mọi người không chú ý đến cũng không được.

“Giám đốc Đồng, cô tới rồi à, mọi người vừa nhắc tới cô đó!”

Đồng Tuyết Lục hé môi lễ phép cười nói: “Phải không? Không biết mọi người đang nói gì về tôi thế?”

Có một người đàn ông nói: “Mọi người đang đoán xem lần này giám đốc Đồng sẽ mang món gì đến để dự thi, không phải sẽ dùng lẩu cay và bò viên chứ? Ha ha ha...”

Lời này vừa phát ra, có người xung quanh nở nụ cười hùa theo.

Nghe thấy lời này, sắc mặt Đồng Tuyết Lục rất thờ ơ.

Muốn dùng chiến thuật tâm lý làm cô tức giận mất lý trí, sau đó đến khi thi đấu cô không thể phát huy được hết khả năng sao?

Đáng tiếc, tuy rằng cô còn ít tuổi, nhưng so về tâm lý cô còn ổn trọng hơn rất nhiều người có mặt ở đây.

Người đàn ông vừa nói chuyện thấy cô không tức giận, không đỏ mặt, thì có chút xấu hổ.

Cũng có người thấy cô bình tĩnh như vậy, trong lòng không khỏi bội phục, khó trách còn nhỏ tuổi như vậy đã lên được vị trí giám đốc tiệm cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-349-ly-tra-xanh-thu-ba-tram-bon-muoi-chin.html.]

Vân Chi

Thời gian dần dần trôi đi, các vị lãnh đạo làm giám khảo cũng đã tới.

Phòng thương nghiệp có ba người giám khảo, một trong số đó chính là trưởng phòng Lâm.

Phòng ngoại giao cũng có ba vị giám khảo, ngoài ra còn một người lớn tuổi nữa.

Ông lão kia nhìn qua khoảng bảy tám chục tuổi rồi, mặt trắng không để râu, tóc và lông mày đều trắng xóa, nhưng nhìn qua sắc mặt cực tốt, ngồi yên trên ghế nở nụ cười, dáng vẻ rất hiền từ.

Khi giới thiệu đến ông ấy, người giới thiệu chỉ nói đối phương là ông Cao, còn thân phận và lại lịch cụ thể ra sao, thì không nói rõ.

Ánh mắt mọi người đều dừng trên người ông Cao kia, ồn ào suy đoán thân phận của ông ấy.

Người có mặt ở đây không biết, Đồng Tuyết Lục lại càng không biết, cô chỉ nhìn thoáng qua, rồi dồn tất cả tâm trí vào cuộc thi đấu.

Cuộc thi chia làm ba tổ, tiến hành song song với nhau, dùng phương pháp rút thăm để quyết định trình tự thi đấu.

Đồng Tuyết Lục rút trúng số mười, bị phân vào tổ ba, cũng là tổ tham gia thi đấu cuối cùng.

Khi tiếng kẻng gõ vang, cuộc thi đấu bắt đầu.

Tổ thứ nhất gồm bốn tiệm cơm, bắt đầu tiến vào cuộc thi đấu căng thẳng.

Đồng Tuyết Lục nhẹ nhàng nhìn những người khác thi đấu.

Trong cuộc thi nấu ăn như thế này, càng căng thẳng càng luống cuống tay chân, dễ sinh ra sai lầm, có vài tiệm cơm tố chất tâm lý rất tốt, biểu hiện rất trầm ổn.

Đồng Tuyết Lục theo dõi say sưa, Quách Vệ Bình ở bên cạnh lại căng thẳng đến mức tay đổ đầy mồ hôi.

“Giám đốc Đồng, tôi sợ.”

Đồng Tuyết Lục quay đầu lại, thì nhìn thấy sắc mặt Quách Vệ Bình đã trắng bệch ra rồi: “Vì sao cậu lại sợ?”

Quách Vệ Bình căng thẳng đến mức hai hàm răng va vào nhau: “Cứ nghĩ đến cảnh lát nữa tôi cũng phải tham gia, dưới ánh mắt quan sát của nhiều người như vậy, tôi lập tức cảm thấy căng thẳng.”

Đồng Tuyết Lục: “Đồng chí Quách Vệ Bình, cậu nghĩ nhiều rồi, chẳng qua cậu chỉ là trợ thủ mà thôi, bọn họ không có tâm trạng nào quan sát cậu, muốn quan sát thì cũng quan sát tôi.”

Quách Vệ Bình: “…”

Đồng Tuyết Lục: “Bây giờ thấy đỡ hơn chút nào chưa? Còn căng thẳng không?”

Quách Vệ Bình gật đầu: “Tốt hơn một chút rồi, nhưng vẫn căng thẳng.”

Đồng Tuyết Lục: “Nào tập theo tôi, cùng nhau hít sâu, thở ra... Hít sâu... Thở ra, thả lỏng, dụng bụng hít vào, không phải dùng ngực.”

Quách Vệ Bình hít thở theo cô vài hơi, bụng phồng lên rồi xẹp xuống.

???

Đám người xung quanh nhìn thấy bọn họ như vậy, đều không hiểu ra sao.

Bọn họ đang làm gì vậy?

Người không biết còn tưởng bọn họ đang sinh em bé đấy.

Loading...